Nghe truyện Diệu Thủ Đan Tâm - Chương 1 của tác giả Vân Khởi Nam Sơn, giọng đọc hay, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Nghe trên mọi thiết bị máy tính, điện thoại di động, máy tính bảng.
Diệu Thủ Huyền Y, Chương 82, Bị trở thành bác sĩ dỏm! Hiện menu. Thể loại . Tiên Hiệp; Sơn tin tưởng , hiện tại Lưu Vạn Sơn nghiêm trọng nhất không phải của hắn bệnh , mà là tâm lý của hắn tình huống. Ngày hôm qua cùng hôm nay Lưu Vạn Sơn tựa như biến thành
Truyện Diệu Thủ Đan Tâm - Chương 15. Trực ca đêm đến 3h sáng, người bệnh ít đi rất nhiều. Lúc rảnh chờ kết quả kiểm tra, Hà Vũ Bạch pha cho mình cốc ngũ vị tán.
# DIỆU_THỦ_ĐAN_TÂM-----Tác giả: Vân Khởi Nam Sơn Thể loại: cường cường, sinh tử, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, đại thúc công Thiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao
Diệu thủ đan tâm. Thể loại: Nguyên sang , Đam mỹ , Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Sinh con , Hào môn thế gia , Y thuật , Niên thượng , Chủ thụ , Nhiều CP , Đô thị tình duyên , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1. Kéo dài thượng một bộ sinh con thế giới quan, như cũ là chuyên
Vay Nhanh Fast Money. Tác giả Thể loại Đô Thị, Đam MỹNguồn wattpadTrạng thái Đang raSố chương 117Ngày đăng 7 tháng trướcCập nhật 7 tháng trước Tác giả Vân Khởi Nam Sơn - Bạn đang đọc truyện Diệu Thủ Đan Tâm của tác giả Vân Khởi Nam Sơn. Hà Vũ Bạch từ sớm đã luôn muốn giống như cha mình, thành một vị bác sĩ, cứu chữa mọi là một thiên tài, học một biết mười, mơ cũng rất chân thành và nhiệt huyết, chỉ có điều lại mắc chứng sợ máu, thế nên bị bệnh viện từ chối, không thể nào thực hiện được nguyện vọng kiaVì vậy, cậu đành phải đến bệnh viện của cha mình, là một vị chuyên gia chẩn đoán đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp Lãnh Tấn suốt ngày dựa vào mắng chửi người để bơm huyết áp, chỉ nhận kỹ thuật không nhận người, cậu thận trọng hành nghề y đồng thời còn thận trọng kín kẽ giấu diếm thân phận "Cá nhân liên quan lớn nhất của toàn bộ bệnh viện".Trong quá trình lần lượt tay trong tay cứu vớt sinh mạng, hai người từ đối đầu đến hiểu nhau kính trọng nhau, cuối cùng là Hà Vũ Bạch hãm sâu vào tấn công "Anh hiểu em nhất" của Lãnh Tấn......Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nhà Có Chính Thê hoặc Tang Thế Tình thân mời các bạn đọc tiếp
Trực ca đêm đến 3h sáng, người bệnh ít đi rất nhiều. Lúc rảnh chờ kết quả kiểm tra, Hà Vũ Bạch pha cho mình cốc ngũ vị tán. Vừa uống được một nửa, đột nhiên bị tiếng cười phát ra trong phòng giải khát dọa hết 2 hộ sĩ đang tám chuyện, lúc này không biết nói cái gì, Hà Vũ Bạch quay đầu lại nhìn các cô cười đến ngửa tới ngửa lui. Các hộ sĩ thấy Hà Vũ Bạch nhìn về phía phòng giải khát, cười khoát khoát tay với cậu, nói tiếng “Xấu hổ quá, dọa cậu rồi hả bác sĩ Hà”.Hà Vũ Bạch cũng cười với các cô. Điều giải cảm xúc thích hợp vô cùng cần thiết, không khí cười đùa rất trợ giúp cho trạng thái làm xe cứu thương đưa tới một ông cụ suy hô hấp, Hà Vũ Bạch sau khi kiểm tra, nhất trí ý kiến với bác sĩ khám gấp — ra thông báo bệnh tình nguy kịch, để cho người nhà chuẩn bị hậu sự. Tiếng khóc phát ra trong sảnh khám gấp đối lập rõ ràng với tiếng cười phòng giải khát lúc nãy, Hà Vũ Bạch mở to mắt, nén nước mắt chuyển động trong hốc dù thường thấy sinh ly tử biệt, cũng không cách nào mỗi một lần đều có thể thản nhiên đối mặt với cái rưỡi, Lãnh Tấn mang theo khí lạnh toàn thân đi vào phòng làm việc, phát hiện Hà Vũ Bạch làm ổ trên sofa ôm đệm dựa đang ngủ say. Ánh nắng sớm xuyên qua kẽ hở cửa chớp loang lổ phủ tren áo trắng, ôm lấy thụy nhan hơi có vẻ mệt mỏi của bác sĩ trẻ Tấn nhẹ nhàng kéo ngăn kéo ra, đặt chìa khóa xe Lãnh Tấn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Hà Vũ Bạch có thể cắt chỉ giúp người bệnh. Lúc dẫn thực tập sinh kiểm tra phòng, hắn thấy Hà Vũ Bạch tỉ mỉ nghiêm túc nhổ đinh cho bệnh nhân suýt bị xương cá đâm chết.“Sao không ngủ thêm một lát?” Vừa lật xem ghi chép bệnh nhân, Lãnh Tấn vừa hỏi Hà Vũ dọn đinh khâu trong khay, Hà Vũ Bạch thẳng người, nhìn về phía sau hắn “Anh ở trên hành lang quát người, đánh thức tôi.”Thực tập sinh vừa mới bị quát đứng sau Lãnh Tấn ủy khuất rũ khóe Tấn quay đầu lại nhìn một cái, nói “Hồi tôi thực tập cũng không ít bị chủ nhiệm mắng, giờ không chịu tủi thân nhiều chút, sau này đảm bảo bị hiện thực dạy làm người.”“Trên thực tế, anh là người đầu tiên mắng tôi.” Hà Vũ Bạch thản nhiên nhìn hắn, “Tôi trước đây ở bệnh viện, đồng nghiệp phần lớn rất khách khí với tôi. Tôi biết bọn họ nghĩ thế nào, đều biết tôi ở không lâu.”Lãnh Tấn bình luận “Làm một ngày cũng là làm, tiến trình bệnh tình thay đổi trong nháy mắt, chỉ cần nhận bệnh nhân thì phải chịu trách nhiệm.”“Thời gian tôi ở Đại Chính đã coi như phá kỷ lục, trước đây lần nghỉ việc nhanh nhất, từ lúc vào đến khi ra ngoài, 6 tiếng.” Ngữ khí Hà Vũ Bạch hơi có vẻ bất đắc tới hồi đó Hà Vũ Bạch nhận chức bất mãn 4 tiếng đồng hồ mình đã muốn đuổi người ra, Lãnh Tấn hơi thấy lúng túng. Để che giấu phần lúng túng này, hắn xoay mặt lườm mấy thực tập sinh nơm nớp lo sợ chờ vấn đề ở đằng sau —“Triệu chứng lâm sàng của rò thực quản có những gì?”Các thực tập sinh nháo nhào quăng ánh mắt cầu cứu về phía Hà Vũ Bạch. Hà Vũ Bạch chớp chớp mắt, bày ra vẻ mặt không liên quan đến mình, bê khay lên không nói một lời rời khỏi phòng thực tập sinh là mục giải trí sáng sớm của chủ nhiệm Lãnh, cậu không tiện đánh mất hứng của người trưa đến nhà ăn ăn cơm, Diêu Tân Vũ thấy Hà Vũ Bạch giơ đũa, nhìn chằm chằm điện thoại còn cười ngu đầy mặt. Đi vòng qua sau lưng Hà Vũ Bạch đứng lại, Diêu Tân Vũ khẽ cong người, nín thở chốc lát đột nhiên hỏi “Cười ngu gì vậy?”Sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói dọa Hà Vũ Bạch suýt nữa đánh rơi điện thoại vào cơm. Cậu nhanh chóng úp điện thoại xuống, quay đầu nhìn chằm chằm Diêu Tân Tân Vũ duỗi cánh tay đặt khay xuống đối diện Hà Vũ Bạch, kéo ghế ra ngồi xuống, chọc đũa về phía điện thoại cậu giơ cằm “Yêu đương rồi à, bác sĩ Hà?”Hà Vũ Bạch lắc lắc đầu “Nói chuyện với bạn.”Âu Dương Diễn Vũ đi Indonesia công tác với cha, đang gặp phải động đất sóng thần, cha bảo y áp tải xe đến khu thảm họa đưa vật liệu. Trên đường xe lún trong vũng bùn y ra tay đẩy giúp, kết quả bị bánh xe không di chuyển bắn bùn đầy người, vừa gửi cho Hà Vũ Bạch một tấm ảnh mình như tượng mặt tinh xảo đẹp đẽ như vậy, lại bỗng quấn thành tượng binh lại Âu Dương Diễn Vũ một câu “Tự cậu chú ý an toàn”, Hà Vũ Bạch thu lại điện thoại, cúi đầu ăn cơm đầy miệng, Diêu Tân Vũ nuốt canh xuống sau đó nói “Bác sĩ Hà, có người thích hợp giới thiệu cho cậu, ế bền vững 32 năm, là chưa gặp được người thích hợp.”“Tôi không tin.” Hà Vũ Bạch cười cười, “Anh xem ra không hề giống người độc thân.”Diêu Tân Vũ vội vàng lắc đũa “Nè, cậu nhầm rồi, tôi chuyên tình lắm đấy, chưa từng tùy tiện tung hoa đào.”“Tôi nghe anh suốt ngày gọi các hộ sĩ là chị’, nhưng các cô ấy phần lớn nhỏ hơn anh.”“Đây gọi là sách lược.” Diêu Tân Vũ đắc ý cười, “Tôi suốt ngày đâu có nhiều thời gian nhìn chăm chăm 6 cái giường như vậy, miệng ngọt, có biến nhỏ các y tá xử lý giúp tôi.”“Vậy tôi phải học anh.” Hà Vũ Bạch nói, lựa ra nguyên liệu trong thức thế cậu dùng đũa không quá chính xác, trở tay còn va chạm, có một hạt hoa tiêu gắp mãi cũng không lên. Diêu Tân Vũ nhìn, duỗi đũa gắp ra giúp cậu. Hành động này trong mắt mọi người xung quanh, lộ vẻ có chút thân mật.Đứa nào re-up là chóĐến chiều liền có tin đồn truyền ra, nói bác sĩ Diêu và bác sĩ Hà khu 1 hồi trưa ở nhà ăn, gắp thức ăn cho nhau. Truyền đến trong tai Lãnh Tấn, hắn nghe khó giải thích được có chút khó chịu. Đến lúc vào phòng giải phẫu, hắn lại thấy Diêu Tân Vũ đang trêu chọc hộ sĩ phòng giải phẫu, bèn sau khi phẫu thuật xong gọi người vào phòng làm việc dạy dỗ.“Biết tại sao cậu độc thân nhiều năm như vậy không?” Hắn hỏi Diêu Tân Tân Vũ ngồi trên sofa nghịch mô hình đầu lâu, nghe thấy chủ nhiệm lên tiếng, trợn mắt nói “Bởi vì em quá đẹp trai, người khác sợ không với cao được.”“Nghiêm túc chút được không!?” Lãnh Tấn quơ một chồng bệnh án đã đóng gáy đập vào trên người Diêu Tân Vũ, “Yêu đương thái độ phải đoan chính, cậu cái tên ăn trong bát nhìn trong nồi, ai có thể một lòng với cậu?”Diêu Tân Vũ ôm bệnh án hít khí “Chủ nhiệm, anh có phải hiểu lầm gì rồi không, em vẫn luôn một lòng với anh đó.”Mắt Lãnh Tấn híp lại, làm bộ xắn tay áo muốn đánh hắn.“Đừng đừng đừng, giỡn đấy.” Diêu Tân Vũ dịch dịch mông về phía sau, “Chủ nhiệm, sao anh đột nhiên quan tâm vấn đề cá nhân của em?”Lãnh Tấn chuyển ánh mắt đến trên màn hình máy tính, một bên xem phim X-quang nhìn như tùy ý nói “Tôi nghe nói, cậu gần đây rất thân với bác sĩ Hà.”“Trời đất chứng giám, em và bác sĩ Hà tuyệt đối là tình chiến hữu thuần khiết.” Diêu Tân Vũ giơ tay thề, “Em nói các anh gần đây đều sao thế, An Hưng nói em thích Từ Diễm, anh lại nói em có một chân với Hà Vũ Bạch?”Lãnh Tấn quét hắn một cái “Tôi mặc kệ cậu thích ai, tóm lại bệnh viện có quy định, yêu đương cùng khu bệnh, phải điều đi một người.”“Hả? Bệnh viện mình còn có quy định không nhân đạo như vậy?” Diêu Tân Vũ tỏ vẻ không cách nào hiểu.“Cả bệnh viện đều giống nhau, để tránh xuất hiện sự cố chữa bệnh bao che cho nhau.” Lãnh Tấn tắt phim X-quang, tìm quy tắc chế định của bộ phận viện, in nội dung liên quan, “Tự xem thật kỹ.”Đứng dậy cầm lấy giấy trên máy in qua, Diêu Tân Vũ nhanh chóng xem một lần, bĩu môi “Vậy nếu em thật sự yêu đương với Hà Vũ Bạch, chủ nhiệm, anh giữ cậu ấy hay giữ em?”Ánh mắt Lãnh Tấn hơi ngưng lại, lặng im một lát căng nét mặt lại.“Không làm việc hẳn hoi chỉ lo yêu đương, cút hết cho ông!”Hà Vũ Bạch nghe nói mình và Diêu Tân Vũ truyền “Scandal”, vội vàng tìm An Hưng giải Hưng vẻ mặt kinh ngạc, hỏi “Bác sĩ Hà, cậu giải thích với tôi cái này làm gì?”Mặc dù kinh nghiệm yêu của Hà Vũ Bạch gần như bằng không, nhưng cậu có thể nhìn ra, An Hưng có ý với Diêu Tân Vũ. Cậu cũng không ngu đến mức chọc rách lớp cửa sổ này của người ta, đành phải tìm cớ “Y tá trưởng An, tôi hi vọng anh có thể giải thích thay tôi lúc các hộ sĩ khác lan truyền bát quái...... Tôi và bác sĩ Diêu thật sự không có gì, chỉ là lúc ăn cơm trưa, anh ấy gắp hoa tiêu ra khỏi đĩa giúp tôi.”An Hưng cau mày, nói thầm đây không phải càng tô càng đen nét mặt An Hưng Hà Vũ Bạch nhìn ra đối phương hiểu lầm sâu hơn, gượng cười tiếp tục giải thích “Tôi...... dùng đũa không tốt lắm......”“Mấy người thông minh các cậu, có chút tì vết ngược lại khiến người ta thích.” An Hưng giơ tay lên, ra hiệu cậu không cần tiếp tục, “Tin đồn chỉ ở người thông minh, bát quái khẳng định không phải từ khu 1 truyền đi, ít nhất trong phạm vi quản lý của tôi, không ai dám nói liên thiên.”“Được, tôi biết rồi.” Hà Vũ Bạch chỉ là không muốn để An Hưng hiểu lầm, tránh cho đối phương trong lòng có khúc mắc, nhưng không nghĩ đến ngược lại chọc đúng lúng túng lẫn cậu nghĩ, phương diện đối nhân xử thế, mình vẫn chưa đủ thành xúc Hà Vũ Bạch không thể xuống thấp quá lâu, vừa về phòng làm việc đã bị Lãnh Tấn gọi đi nhận chẩn. Khu bệnh từ phòng khám nhận vào một bệnh nhân, khó thở, sốt cao không lui, ngoại trừ bạch cầu hơi thấp, các kiểm tra cơ bản khác không phát hiện dị bệnh thuật lại triệu chứng cổ họng đau, kiểm tra phần họng chỉ nhìn thấy hơi sưng đỏ. Nếu đường hô hấp bị nhiễm, đây cũng là triệu chứng rất bình thường. Hà Vũ Bạch và Lãnh Tấn cùng thảo luận một lúc lâu, cũng không tìm ra bệnh giống với triệu chứng người bệnh miêu tả. Nhưng chụp X-quang không thấy phổi và khí quản người bệnh có vấn đề, khó thở không cách nào giải 2 tiếng, tình hình người bệnh chuyển biến xấu, nhiệt độ cơ thể hiển thị hơn 40, hô hấp bị cản trở độ bão hòa oxy trong máu nhanh chóng giảm xuống, phải tiến hành cắm ống khí quản đảm bảo hô hấp thông suốt. Hành hạ đến 10h vẫn không có kết luận, Lãnh Tấn không dám đi, Hà Vũ Bạch cũng chủ động ở lại tăng phòng họp, tiếng lật giấy thỉnh thoảng truyền đến, hai người ngồi đối diện hai bên bàn hội nghị, trao đổi ghi chép chẩn bệnh của bệnh ghi chép, Lãnh Tấn ngẩng đầu trưng cầu ý kiến Hà Vũ Bạch “Viêm mạch?”Hà Vũ Bạch cau mày “Tôi lúc nãy cũng suy tính có thể là cái này, nhưng nước tiểu và Globulin miễn dịch đều chưa thấy khác thường, huyết áp vẫn thấp.”“Lúc đầu, dấu hiệu lâm sàng chưa chắc đã hiện rõ.” Lãnh Tấn nói xong cũng tự lắc đầu, “Nhưng viêm mạch sẽ không phát bệnh nhanh như vậy, người nhà nói hắn vẫn rất khỏe mạnh.”“Vẫn là suy xét nhiễm virus đi.” Bóp sống mũi, Hà Vũ Bạch mệt mỏi khép báo cáo trong tay, “Làm PCR.”Thức đêm 2 ngày ngủ không được 2 tiếng, buồn ngủ.“Vậy phải chờ đến ngày mai mới có kết quả, tôi xem tình hình người bệnh, không chống đỡ được bao lâu.” Lãnh Tấn gọi cậu, “Đi, đi ăn trước gì đó.”“Không thể gọi ngoài sao?” Có thời gian ra ngoài ăn cơm, Hà Vũ Bạch cảm thấy không bằng cuộn tròn trên sofa phòng làm việc chủ nheiẹm ngủ 20 bộ dạng chỉ cần nằm phẳng là có thể ngủ của cậu, Lãnh Tấn ném đồ trong tay lên bàn, đứng dậy hỏi “Muốn ăn gì? Tôi mang về cho cậu.”“Cháo trắng và — oáp —” Hà Vũ Bạch ngáp lớn một cái, “Trứng rán, rán một mặt, lòng đào.”Lãnh Tấn giơ tay lên đè phẳng nếp nhăn ấn đường — Quán ăn nhanh dưới tầng là Michelin à, lại còn rán một mặt.
Hiếm thấy, Hà Vũ Bạch không nhìn thấy em trai trong phòng bệnh của Âu Dương Diễn Vũ.“Vũ Hoàng đâu?” Cậu mệt mỏi làm ổ trong sofa, giơ tay lên vỗ vỗ vai.“Ban đêm chạy rồi, còn không đi, cơ bắp trên người sẽ héo rụng.” Âu Dương Diễn Vũ hiện giờ vẫn chỉ có thể nằm nghiêng, để tránh đè phải vết mổ. Y nhìn Hà Vũ Bạch vẻ mặt tiều tụy, đau lòng cau mày “Cậu tối nay vẫn ca đêm?”“Vừa nãy điều trị khẩn cấp nhận một người thai ngoài tử cung vỡ, tớ chờ bên chủ nhiệm Lãnh giải phẫu xong nhận người bệnh.” Hà Vũ Bạch xắt một quả cam bày trên bàn nhỏ bên cạnh, dùng ánh mắt hỏi Âu Dương Diễn Vũ muốn ăn không, người sau lắc miếng cam chua ngọt ngon miệng, lời Hà Vũ Bạch giấu trong lòng cả ngày cũng đã lên men đến cực hạn “Diễn Vũ, cậu và Vũ Hoàng...... từng ở bên nhau?”Âu Dương Diễn Vũ phản ứng một lát mới hiểu được ý Hà Vũ Bạch, đường cong trên mặt lập tức bày ra khuynh hướng cụp xuống.“Thật không hổ là thỏ 3 miệng, để lộ chuyện.” Y oán giận một Vũ Hoàng cầm tinh Vũ Bạch mím môi, một lát sau hỏi “Tớ không phải muốn thăm dò đời tư của các cậu, nhưng mà Diễn Vũ, cậu đã chịu cùng Vũ Hoàng...... ừm...... sao không thể mở lòng đón nhận nó?”Tiếng thở dài trên giường bệnh không nghe nổi, Âu Dương Diễn Vũ giơ tay bắc lên trán, ánh mắt lộ vẻ hơi phiền muộn.“Tớ thật ra...... rất hâm mộ ba tớ, làm chuyện mình thích, làm người phụ trách thiết kế phòng làm việc, phiền não lớn nhất mỗi ngày chính là công nhân thi công lại sai số màu sơn.” Y cau mày, “Nhưng Tiểu Bạch, sáng hôm đó tớ mở mắt ra, nhìn thấy Vũ Hoàng, đột nhiên ý thức được hai bọn tớ nếu ở bên nhau, chỉ có thể là nó sống cuộc sống nó muốn — chơi bóng, huấn luyện, giành vinh dự, nhận được chú ý của cả thế giới. Cho nên tớ quyết định ra ngoài, để bản thân trống rỗng, chỉnh đốn tâm tình.”Hà Vũ Bạch cười khổ “Chẳng lẽ Vũ Hoàng như vậy, không xứng với cậu?”“Không phải, không nói nó không xứng với tớ!” Âu Dương Diễn Vũ hiếm thấy lộ ra vẻ ủ rũ, “Nhưng thực tế, tớ cần một người giống cha tớ, mặc kệ có phiền phức lớn cũng có thể nghĩ ra cách giải quyết...... chia sẻ áp lực thay tớ.”Đứng dậy ngồi bên giường bệnh, Hà Vũ Bạch xoa cánh tay y xoa bóp giúp y “Thành thật mà nói, người giống chú Âu Dương rất khó tìm, hơn nữa cũng không phù hợp. Tính cậu quá mạnh mẽ, Diễn Vũ, nếu tìm một người cường thế giống cậu, chỉ sẽ cãi vã không ngừng.”Âu Dương Diễn Vũ ghét bỏ bĩu môi “Nhưng thằng em cậu thường xuyên có thể chọc tức tớ tim ngừng đập đột ngột!”“Dùng hiểu biết của tớ với Vũ Hoàng, tớ có thể đảm bảo, nó cho rằng đó là đối xử tốt với cậu.” Hà Vũ Bạch cười khẽ, “Cứ quyết định vậy đi, không phải tớ thiên vị Vũ Hoàng, để vuột mất nó, cậu có lẽ cũng không tìm được người có thể bao dung cậu hơn nó.”Rũ mắt suy nghĩ, Âu Dương Diễn Vũ vẫn lắc lắc đầu “Chuyện này cậu kệ đi, Tiểu Bạch, dựa vào tình hình kinh tế bây giờ của Vũ Hoàng, nhà tớ cũng sẽ không đồng ý.”“Ờ...... hợp đồng của Vũ Hoàng không phải ký lương hàng năm 7 triệu đô sao?”“7 triệu đối với cha tớ mà nói, tính là tiền sao?” Âu Dương Diễn Vũ trợn mắt trắng.“Sẽ tăng lên mà, chờ nó chuyển giao ít nhất có thể trở mình, chơi có thành tựu còn sẽ có phí phát ngôn nhãn hiệu. Nó trẻ như vậy, tương lai có rất nhiều cơ hội.”“Đừng nói nữa, nó lần này về nước không đánh tiếng với đội, đắc tội huấn luyện viên đội bóng và quản lý còn có nhà đầu tư. Tớ tìm một đống nhân tài mới đè chuyện xuống được, nếu không nó sau này chỉ có thể đến trường bóng rổ chạy trẻ con thôi.”Hà Vũ Bạch khó xử cau mày “Chuyện này trách tớ, quá lo lắng thông báo với nó.”“Không, chỉ trách bản thân nó, xin nghỉ với huấn luyện viên không được sao? Cứ nói trong nhà xảy ra chuyện, ai lại sẽ không hợp tình người như vậy. Nhưng nó làm thế nào? Không nói một lời chạy khỏi khách sạn, tớ nếu là huấn luyện viên, lại nhìn thấy nó phải nhét nó vào khung rổ.” Âu Dương Diễn Vũ trở tay cầm cánh tay Hà Vũ Bạch, “Tiểu Bạch, em trai cậu làm việc không suy nghĩ hậu quả, tật xấu này không sửa, tớ khẳng định không thể ở bên nó.”“Ừ, tớ sẽ giáo dục nó.” Hà Vũ Bạch gật gật đầu.“Ít bận tâm, cũng không phải con cậu đẻ.” Chịu đựng đau đớn trên lưng, Âu Dương Diễn Vũ hơi dịch vị trí ghé sát vào trong ngực Hà Vũ Bạch, “Ài, vẫn là Tiểu Bạch của tớ tốt, thông minh tài giỏi đáng để dựa vào, nếu không thì hai bọn mình bên nhau đi.”Trịnh Vũ Hoàng đẩy cửa đi vào, sau khi nghe thấy nửa câu sau của Âu Dương Diễn Vũ, lập tức không vui khơi lông mày “Hai các anh bên nhau, lãng phí tài nguyên.”Hai ánh mắt mang theo sát khí bắn về phía cậu, tiếp đó Hà Vũ Bạch thay Âu Dương Diễn Vũ đập gối lên người em trai.Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress xong người bệnh vỡ thai ngoài tử cung dẫn đến xuất huyết trong kia, Hà Vũ Bạch hỏi Lãnh Tấn xin chìa khóa phòng làm việc, cậu buổi tối muốn qua đêm ở đây. Giường phòng nghỉ cậu không ngủ quen, vẫn là thân với ghế sofa cùng kiểu trong phòng làm việc của Hà Quyền Tấn nhìn đồng hồ, lắc lắc đầu nói “Tôi đưa cậu về nhà, tắm nước nóng, ngủ ngon mấy tiếng. Mai cậu 10h quay lại, việc buổi sáng tôi làm thay cậu.”“Không cần, tôi —”“Được rồi mau đi lấy đồ.” Lãnh Tấn phất tay cắt ngang Vũ Bạch dẹt miệng, xoay người về chỗ ngồi thu dọn túi. Khẩu khí của chủ nhiệm nghe rất sốt ruột, nhưng giải phẫu thuận lợi lắm mà, không hiểu đối phương sao lại này Lãnh Tấn đang hối hận chuyện nhắc đối phương tắm nước nóng, đầy trong đầu hắn toàn là hơi nước mờ mịt, đến hình ảnh này nọ trong phòng tắm. Kích thích đã lâu không cảm thụ, giống như siêu vi khuẩn ăn mòn trung khu thần kinh của dọn đồ đạc xong, Hà Vũ Bạch đeo túi đứng trước mặt Lãnh Tấn, nhìn hắn vẫn mặc đồ giải phẫu hơn nữa không có ý định thay quần áo, hỏi “Chủ nhiệm Lãnh, anh không thay quần áo?”“À, đến phòng vệ sinh trước đã.” Lãnh Tấn ném chìa khóa xe cho cậu, “Cậu và Tiểu Nghị vào xe chờ tôi.”“Ờ.”Lúc đi lướt qua người Lãnh Tấn, Hà Vũ Bạch thấy da hắn hơi đỏ, bèn trở tay thử gáy Lãnh Tấn. Cảm giác được chỗ bàn tay tiếp xúc nóng hổi, cậu la lên “Á, chủ nhiệm Lãnh anh sốt rồi.”“Không đâu! Là bật gió ấm điều hóa lớn quá!”Lãnh Tấn cắn cơ siết chặt, hất tay cậu ra, xoay người đi tới phòng vệ sinh. Hà Vũ Bạch đứng tại chỗ, nhìn tay mình, trong lòng hơi tủi làm gì mà anh dữ với tôi!Trốn trong phòng vệ sinh dùng tay giải quyết, dục hỏa bốc lên của Lãnh Tấn rốt cục suy giảm. Hắn rửa sạch tay, lại dùng nước lạnh xối mặt, hai tay vịn cạnh bồn rửa tay nhìn mình trong gương —Từ cánh mũi xuống đến đôi môi chạm trổ hai nếp nhăn mũi, rõ ràng nhắc nhở hắn đã không còn trẻ tuổi nữa. Nhưng mà từ rất lâu đã mọc cái này rồi, hắn cố gắng nhớ lại, hồi học đại học đã có? Hồi đó bạn học đều nói hắn thoạt nhìn hơi dữ qua Tết đã là người 40, nhưng không có nghĩ là hắn không được. Ít nhất từ biểu hiện vừa rồi đánh giá, không kém hơn tình trạng hồi hơn 20 tuổi. Có kích thích rất bình thường, nhu cầu sinh lý là con người đều có, chỉ là đối tượng sản sinh kích thích......Ài, nỗi bi ai của người đàn ông độc đầu tùy ý giọt nước trên lọn tóc nhỏ xuống bồn, Lãnh Tấn nhìn chằm chằm giọt nước kia theo sứ trắng lăn xuống. Giọt nước lớn lăn đi lại tụ lại dính vào giọt nước nhỏ trên mặt bồn, tích thành một viên tròn tròn mập mập, cuối cùng biến mất ở rãnh nước khăn giấy lau khô tay, Lãnh Tấn lấy điện thoại ra, lướt ảnh lúc trước chụp Hà Vũ Bạch. Đang xem, ngón cái của hắn không tự chủ được xoa đôi môi trong bức ảnh — Không biết, dùng đầu lưỡi cạy mở hai cánh môi luôn mím lại với nhau kia, là cảm giác là...... tuyệt vời lắm đi?Nhưng không được, hắn lại nghĩ, Hà Vũ Bạch thoạt nhìn không giống người phóng túng. Lùi một vạn bước nói, cho dù hắn nhìn nhầm, nhưng quan hệ công việc vắt ngang ở đó, sau này ở chung rất lúng màn hình cảm ứng được chuyển động của ngón tay, lướt đến một tấm ảnh. Lãnh Tấn vừa nhìn thấy khuôn mặt con trai lập tức tỉnh táo lại, tan biết mọi suy nghĩ.Đứa nào re-up là chóỞ trong xe chờ cha đến buồn ngủ, Trình Nghị nghe thấy tiếng cửa xe bị va chạm, miễn cưỡng hé mắt ra.“Cha à, cha chậm quá đi......”Lãnh Tấn không tiếp lời, giương mắt từ kính chiếu hậu nhìn chỗ ngồi phía sau. Đầu Trình Nghị gối trên đùi Hà Vũ Bạch, đang đắp trên người chính là một chiếc áo khoác chờ giặt hắn vứt ở ghế Vũ Bạch nói “Chủ nhiệm Lãnh, Trình Nghị mệt rồi, không thì về nhà anh trước đi, tôi lát gọi xe từ đó là được.”“Đưa nó về trước rồi tôi đưa cậu về, dù sao cũng không xa.” Khởi động xe, Lãnh Tấn quay đầu, “Này, oắt thối đừng ngủ trên xe, lát xuống xe lạnh.”Trình Nghị nhắm hai mắt lầm bầm “Cha, mai con muốn xin nghỉ, ở nhà ngủ một ngày được không.”“Bây giờ lại không được? Vậy con không làm được bác sĩ đâu.”Lãnh Tấn câu khóe miệng. Hắn phải không ngừng nói chuyện với oắt con, nếu không lát nữa thật sự ngủ, xuống xe cảm lạnh lại phát sốt sẽ gay go, gần đây cảm cúm đang tăng lên phạm vi ngữ khí ung dung của Lãnh Tấn, Hà Vũ Bạch cảm giác ngọn lửa không rõ lúc nãy của đối phương hình như đã tản sạch. Được rồi, cậu nghĩ lại, tính cách chủ nhiệm Lãnh, âm quang tròn khuyết tùy thời biến hóa, khiến người ta khó nắm bắt.“Con cũng không muốn làm bác sĩ......” Trình Nghị quả thật không nói chuyện là có thể ngủ mất, nhưng nó 5 rưỡi sáng đã ngủ dậy Tấn đột nhiên ý thức được mình chưa từng nói về tương lai với con, bèn hỏi “Vậy tương lai con muốn làm gì?”“Làm kỹ sư phần mềm, con sẽ viết phần mềm.” Ngữ khí Trình Nghị không khỏi đắc Tấn gật gật đầu “Được, về làm công ty niêm yết nào đó, để cha của con nghỉ hưu sớm hưởng thụ nhân sinh.”“Cha thật tầm thường, sao chỉ biết đến tiền thế?” Trình Nghị ghét bỏ bĩu môi, “Khoa học kỹ thuật có thể thay đổi thế giới, Lông Chim Nhỏ nói, con có năng lực giúp đỡ người khác. Con đã nghĩ rồi, trước tiên làm phần mềm giúp trẻ em li tán với cha mẹ tìm kiếm song thân, ầy, đến lúc đó cha phải đầu tư vốn khởi động cho con á.”Lãnh Tấn hơi ngây ra — Hà Vũ Bạch nói với Trình Nghị cũng là suy nghĩ hắn muốn truyền lại cho con, hơn nữa chuyện đứa nhỏ này muốn làm, rõ ràng là vì hắn — bỗng cười nói “Còn nói cha tầm thường, con không phải cũng bắt đầu đã nhắc đến tiền? Có bản lĩnh tự lôi kéo đi, cha con vẫn nợ ngân hàng đó.”Thấy Trình Nghị sụp khóe miệng, Hà Vũ Bạch sờ sờ đầu nó nói “Trình Nghị, chuyện tiền nong, em có thể tìm anh Diễn Vũ, mấy hạng mục anh ấy quản lý, anh nhớ có ngạch đầu tư vào phát triển phần mềm máy tính.”“Oa! Vậy thì tốt quá!”Trình Nghị xoạt cái ngồi dậy, kích động ôm lấy Hà Vũ Bạch. Vỗ vỗ lưng Trình Nghị, Hà Vũ Bạch theo bản năng nhìn kính chiếu hậu, lại ở trong gương nhìn thấy chân mày Lãnh Tấn hơi cau thực tế, tâm tình Lãnh Tấn lúc này lại hơi buồn Diễn Vũ? Mẹ nó...... đây không phải mình kém vai vế với Lông Chim Nhỏ?
Văn ánThiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao thấy máu là choáng, chỉ có thể sau khi bị vô số bệnh viện từ chối quay về bệnh viện mà cha làm chủ tịch giữ chức chuyên gia chẩn đoán đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp Lãnh Tấn suốt ngày dựa vào mắng chửi người bơm huyết áp, chỉ nhận kỹ thuật không nhận người, cậu thận trọng hành nghề y đồng thời còn thận trọng kín kẽ giấu diếm thân phận “Cá nhân liên quan lớn nhất của toàn bộ bệnh viện”.Trong quá trình lần lượt tay trong tay cứu vớt sinh mạng, hai người từ đối đầu đến hiểu nhau kính trọng nhau, cuối cùng là Hà Vũ Bạch hãm sâu vào tấn công “Anh hiểu em nhất” của Lãnh Tấn......Lãnh Tấn Chủ nhiệm ngoại khoa tay phải thần thông giải phẫu từ cổ trở xuống biết làm hết chính là tính tình không tốt Vũ Bạch Bác sĩ thiên tài chẩn đoán bệnh lý dược học mọi thứ tinh thông nhưng thấy máu là choáng không lên bàn mổ thúc công, chênh lệch 15 tuổi. Tên gốc của truyện là《Đại thúc công của tôi đắc tội với mọi người》
Diệu thủ đan tâm – Vân Khởi Nam Sơn Tác giả Vân Khởi Nam Sơn Tag cường cường, sinh tử, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, đại thúc công Keyword nhân vật chính Hà Vũ Bạch, Lãnh Tấn ┃ vai phụ nhiều quá lười viết, cameo thường xuyên đám người chủ nhiệm Hà Độ dài 105 chương + 17 PN Edit + Beta Vịt Wattpad humat3 Ngày đào 30/8/2019 Văn án Thiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao thấy máu là choáng, chỉ có thể sau khi bị vô số bệnh viện từ chối quay về bệnh viện mà cha làm chủ tịch giữ chức chuyên gia chẩn đoán bệnh. Nhưng đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp Lãnh Tấn suốt ngày dựa vào mắng chửi người bơm huyết áp, chỉ nhận kỹ thuật không nhận người, cậu thận trọng hành nghề y đồng thời còn thận trọng kín kẽ giấu giếm thân phận “Cá nhân liên quan lớn nhất của toàn bộ bệnh viện”. Trong quá trình lần lượt tay trong tay cứu vớt sinh mạng, hai người từ đối đầu đến hiểu nhau kính trọng nhau, cuối cùng là Hà Vũ Bạch hãm sâu vào tấn công “Anh hiểu em nhất” của Lãnh Tấn…… Lãnh Tấn Chủ nhiệm ngoại khoa tay phải thần thông phẫu thuật từ cổ trở xuống biết làm hết chính là tính tình không tốt lắm. Hà Vũ Bạch Bác sĩ thiên tài chẩn đoán bệnh lý dược học mọi thứ tinh thông nhưng thấy máu là choáng không lên bàn mổ được. Đại thúc công, chênh lệch 15 tuổi. Tên gốc của truyện là “Đại thúc công của tôi đắc tội với mọi người” Tag cường cường, sinh tử, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, đại thúc công Keyword nhân vật chính Hà Vũ Bạch, Lãnh Tấn ┃ vai phụ nhiều quá lười viết, cameo thường xuyên đám người chủ nhiệm Hà Số chương 105 chương + 17 PN Edit + Beta Vịt Wattpad humat3 Beta 2 FirePhoenix2412 Note có nhiều chỗ tui sẽ chỉnh sửa để phù hợp với ngôn ngữ y khoa của Việt Nam nên mọi người đọc sẽ thấy khác bản gốc của cô Vịt nha Wattpad và WordPress firephoenix214 – lập để đi com và like á chứ chả có cái khỉ gì trong đó đâu Ngày đào 30/8/2019 Mục lục Chương 1 – 5 Chương 6 – 10 Chương 11 – 15 Chương 16 – 20 Chương 21 – 25 Chương 26 – 30 Chương 31 – 35 Chương 36 – 40 Chương 41 – 45 Chương 46 – 50 Chương 51 – 55 Chương 56 – 60 Chương 61 – 65 Chương 66 – 70 Chương 71 – 75 Chương 76 – 80 Chương 81 – 85 Chương 86 – 90 Chương 91 – 95 Chương 96 – 100 Chương 101 – 106
diệu thủ đan tâm