Phật Pháp Giữa Đời Thường Đ ức Phật luôn hiện hữu quanh ta, theo từng bước ta đi, từ hòn sỏi ven đường đến cành cây, chiếc lá, đâu đâu ta cũng có thế thấy Phật. Phật Giáo Giữa Đời Thường ghi lại trải nghiệm mỗi ngày. Tôi viết ra đây trước hết là cho chính
Khai Tâm | Tâm lý - Nghệ thuật sống | Siêu Trí Tuệ - Giải Mã Bí Mật Đằng Sau Bộ Não Phi Thường Của Những Bậc Thầy Ghi Nhớ Hotline 028.7301.9778 - 028.7301.9777
Tuy thế khi chiến thuyền tới gần, vùng sau vẻ đẹp toàn bích ấy là bao ngang trái, đau khổ, phũ phàng. Cuộc sống đời thường của những người dân dân chài bị nhốt bởi đói nghèo mờ ám và đấm đá bạo lực gia đình. Vậy là qua xích míc giữa cái đẹp lung linh đỉnh của
Trên thực tế tình yêu với Thượng đế cũng giống như tình yêu đối với con người, cũng có các hình thức khác nhau, đồng thời sự khác biệt giữa những hình thức này tương đồng với sự khác biệt giữa các hình thức trong tình yêu.
Chùm thơ hai-cư Nhật Bản - Mát-chư-ô Ba-sô, Chi-ô, Cô-ba-y-a-si Ít-sa (Tóm tắt, hoàn cảnh st, nội dung, nghệ thuật, sơ đồ tư duy) - Văn 10 thpttranhungdao Send an email 2 tuần ago
Vay Nhanh Fast Money. Cuộc sống của hai vợ chồng công nhân nhiều vất vả. Làm tăng ca, mải miết kiếm tiền lo cho hai con khiến vợ chồng dần xa cách và thường xuyên cãi nhau. Lại thêm bệnh mất ngủ hành hạ suốt thời gian dài, người phụ nữ tưởng như cuộc đời đi vào bế tắc. May thay, chị đã lựa chọn một con đường giúp cải thiện sức khỏe và tâm tính. Tu luyện mở ra những trang mới tươi sáng trong cuộc đời của chị. Tâm tính và sức khỏe đề cao nhờ môn tu luyện được hàng triệu người yêu mếnHành trình tìm kiếm môn khí công trị bệnh tận gốc của thầy dạy võĐiều kỳ diệu trong gia đình Cha tôi từ một người hay đánh vợ con trở nên tốt bụng và nhường nhịn Tôi là một người phụ nữ không xinh đẹp, ít nói, có phần tự ti. Nhà nghèo nên tôi chọn con đường đi làm từ sớm, chủ yếu làm công nhân. Rồi tôi có gia đình, con cái nhưng cái tâm chẳng bao giờ thanh thản. Tôi ích kỷ, nhỏ nhen, oán hận, bất bình… Khi mâu thuẫn gia đình lên đến đỉnh điểm, tôi chao đảo, khụy ngã và không có cách giải quyết. May mắn có người khuyên tôi “hãy tìm và đọc một cuốn sách”. Tôi như bừng tỉnh. Và cuốn sách vô giá đó đã đưa tôi đến ánh sáng Phật Pháp. Từ đó tôi chân chính bước trên con đường tu luyện giữa đời thường, cuộc đời tôi sang một trang mới tươi sáng. 1. Cuộc sống vất vả của người công nhân2. Con người tôi có đủ những thứ xấu3. “Khi bạn đau khổ hãy tìm đến một cuốn sách”4. Tu luyện đã thay đổi cuộc đời đau khổ, bế tắc của tôiTôi tu sửa từ lỗi nhỏ, trở thành người vợ hiền và là người mẹ tốtTu bản thân thành con dâu thảo, con gái hiểu đạo lýTu tốt tại công ty5. Thu xếp thời gian hợp lý để tu luyện 1. Cuộc sống vất vả của người công nhân Tôi là Phạm Thị An, sinh năm 1989, quê tại Ninh Giang. Bố tôi mất sớm, mẹ tôi lam lũ nuôi chị em chúng tôi khôn lớn. Không muốn làm gánh nặng cho mẹ, tôi không thi đại học mà chọn đi làm công nhân. Tôi chuyển nhiều công ty, từ công ty may sang làm các công ty điện tử khác. Năm 22 tuổi, tôi lấy người chồng mà tôi yêu. Chúng tôi có một gia đình êm ấm với một bé gái đầu lòng và bé trai kháu khỉnh. Chồng tôi cũng là công nhân. Để tăng thu nhập, hai vợ chồng thay nhau làm tăng ca. Cuộc sống với chúng tôi mỗi ngày qua đi là đầu tắt mặt tối, đi làm miết kiếm tiền. Sáng vội đưa con cái đi học, chúng tôi có mặt tại công ty trước 8h và làm việc đến trưa. Nghỉ ngơi được một tiếng, lại bắt tay vào làm đến 7h30 tối nếu tăng ca mới về đến nhà. Thời gian còn lại tiếp tục những công việc trong gia đình. Công việc của công nhân rất vất vả, phải làm theo sản lượng nên chân tay hoạt động liên tục. Tôi làm đến tầm 3h chiều là người mệt mỏi, rã rời, hai bả vai đau như kim châm. Tôi mắc bệnh mất ngủ từ hồi thanh niên, khi sinh con lại càng mất ngủ nhiều hơn và phải dùng thuốc ngủ. Công việc thì khổ nhọc, thêm mâu thuẫn gia đình,… càng làm tình trạng bệnh mất ngủ của tôi thêm tồi tệ. 2. Con người tôi có đủ những thứ xấu Ngoại hình không xinh đẹp, cũng không có điều kiện trau chuốt, tôi sống giản dị. Bản tính thì ít nói, luôn trầm tư nhưng dịu dàng, có lẽ tôi sống nội tâm. Đi làm bất kỳ đâu, câu đầu tiên ai cũng nhận xét “sao em ít nói thế”. Có anh chị trong công ty ngạc nhiên bảo “nếu bạn này không tạo cơ hội cho bạn ấy nói chuyện, khéo bạn ấy tự kỷ mất”. Tôi cũng muốn thay đổi nhưng không làm được. Chồng tôi là người hiền lành, chiều vợ con nhưng dường như chưa đủ với tôi. Tôi chỉ nhìn vào điểm xấu của anh ấy, tôi luôn trách cứ anh ấy sao không tốt hơn. Cái tôi của tôi quá lớn, tôi tham lam và ích kỷ, không chịu lắng nghe anh nhưng lại bắt anh phải nghe tôi. Không hài lòng điều gì là tôi giận và chiến tranh lạnh với chồng hàng tuần, hàng tháng. Càng ngày cái tôi ích kỷ của tôi càng lớn, vậy nên vợ chồng thường xuyên cãi nhau… Cái giận ấy tôi đem cả vào giấc ngủ, dày vò bản thân, oán hận với chồng mà chẳng có được giấc ngủ ngon. Cơn giận nhiều khi lây sang cả con nhỏ, giận cá chém thớt, quát mắng con. Không khí gia đình phần nhiều khó chịu. Tôi biết mình xấu nhưng vẫn cho cái quyền trách cứ người khác. 3. “Khi bạn đau khổ hãy tìm đến một cuốn sách” Khi mâu thuẫn vợ chồng lên đến đỉnh điểm, tôi không dễ dàng tha thứ cho anh ấy, cuộc sống như rơi vào đường cụt. Trong một lần đi làm về, tôi không đủ sức lê thân về nhà, ngồi vạ vật ngoài đường. Mâu thuẫn gia đình và bệnh tật hành hạ khiến chị cảm thấy bế tắc. Chợt có người lại gần, hỏi han, trò chuyện với tôi. Chị nói “Dù em có đang buồn chuyện gì thì em nên tìm một cuốn sách và đọc nó, em sẽ quên đi tất cả”. “Ồ, một cuốn sách ư?”. Tôi như bừng tỉnh. “Chẳng phải mình có một cuốn sách Chuyển Pháp Luân dạy mình tu Phật mà”. Tôi đứng dậy, cảm ơn chị và về nhà ngay. Tôi làm các việc cho xong sớm, rồi tìm lại cuốn sách, tôi bắt đầu ngồi đọc. Càng đọc tôi càng hiểu hơn về thế giới nhân sinh quan, tôi hiểu tại sao tôi lại khổ và bị mất ngủ như vậy. Cách đây hai năm tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân này, nhưng lúc đó không đặt tâm, sau khi sinh con tôi cũng quên mất. Giờ đây, khi đau khổ, va vấp với cuộc đời tôi ngộ Đạo. Những gì thắc mắc trước kia nay có lời giải, tôi nhìn lại mình và hiểu rằng chính mình cần thay đổi tích cực. Tôi cần buông xuôi, coi nhẹ, không tự trách mình mà học cách tha thứ, học cách biết nghĩ cho người khác…Lúc này tôi hiểu Đại Pháp và Sư Phụ đã cứu vớt cuộc đời tôi… Đọc sách hàng ngày giúp chị An thay đổi suy nghĩ và tâm tính. 4. Tu luyện đã thay đổi cuộc đời đau khổ, bế tắc của tôi Đọc Pháp của Sư Phụ tôi mới hiểu mình chưa làm tròn bổn phận của người vợ. Chuyện bé luôn xé ra to, không hài lòng với chồng điều gì là tôi luôn đòi bỏ chồng. Chồng tôi nói một tôi phải cãi vài câu, cuộc sống vợ chồng luôn cãi vã nhau thật mệt mỏi… Tôi không muốn tiếp tục sống như thế nữa, tôi tu luyện để cải biến từ chính tôi. Tôi phải học chữ Nhẫn, Nhẫn chẳng có thì Thiện cũng đâu còn. Chỉ khi tu luyện tôi mới hiểu nếu có lòng khoan dung, nhẫn nại, thiện lương, biết nghĩ cho người khác sẽ làm tan biến mọi mâu thuẫn và đau khổ. Tôi từng ngày, từng bước thay đổi chính mình, thực hành đúng theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn giữa đời thường, mọi điều theo đó ngày trở lên tốt đẹp hơn. Tôi thấy mình thật may mắn vì biết đến Đại Pháp. Đại Pháp đã cứu gia đình tôi, cho chúng tôi cơ hội được quay trở lại những tháng ngày hạnh phúc. Tôi tu sửa từ lỗi nhỏ, trở thành người vợ hiền và là người mẹ tốt Tôi vui vẻ trở lại. Mọi công việc trong gia đình tôi gọn gàng, thu vén, chăm nom cho các con chu đáo. Thay vì quát con, tôi luôn nhẹ nhàng, dùng lời lẽ, đạo lý giúp con hiểu. Tôi cũng cho con gái lớn đọc Pháp, cùng con chia sẻ, cùng thực hành Chân Thiện Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Con gái tôi cũng thay đổi nhiều cháu ngoan, hiểu chuyện hơn… Tu luyện giúp chị An dạy dỗ con cái tốt hơn, biết định hướng cho bọn trẻ làm người theo tiêu chuẩn Chân Thiện Nhẫn. Với chồng, tôi học cách tha thứ và quên đi tất cả, chỉ nhìn điểm tốt của chồng, sửa lỗi sai bản thân. Mỗi ngày tôi thay đổi một chút. Ban đầu tôi thường tranh cãi đôi câu, dần dần tôi chỉ cười và lắng nghe anh nói. Cũng có lần không kìm chế được, tôi nói đôi câu, sau nghĩ lại thấy mình sai. Tôi nói “Anh ơi, vừa nãy em cãi mấy câu là em sai đấy, em đã không nhẫn, lúc đó không nói được xin lỗi, giờ em xin lỗi nhé”… Ban đầu chồng tôi không hiểu điều gì xảy ra, tự nhiên thấy vợ đọc sách, tập luyện và thái độ lại thay đổi. Anh không cấm nhưng cũng không cho tu luyện, mặt lúc nào cũng khó chịu và dùng nhiều cách ngăn cản. Anh cố tình đưa con lên phá rối mỗi khi tôi ngồi đọc sách, hoặc sai tôi làm các việc không còn thời gian tập luyện… Dần dần thấy tôi thật sự thay đổi nhờ tu luyện, anh đã có cái nhìn tích cực về Đại Pháp. Thấy vợ thay đổi tốt lên, anh cũng tu chí và buông bỏ điều xấu kia. Hạnh phúc thực sự đã quay trở lại với gia đình tôi. Tu bản thân thành con dâu thảo, con gái hiểu đạo lý Ở với bố mẹ chồng không tránh khỏi va chạm. Mỗi lần mẹ nói những câu khó chịu, tuy tôi không cãi lại nhưng trong tâm khó chịu. Giờ là người tu luyện tôi không khó chịu nữa, tôi nghĩ lại thấy mẹ nói đúng, mình sai và tôi sửa. Mẹ tôi nghĩ lại cũng thấy mình sai và có những lời nói lại với tôi, hai mẹ con vui vẻ. Tôi thấy đúng là khi mình nhẫn được, dùng thiện tâm để đối đãi thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Với mẹ đẻ tôi thường có nhiều bất đồng trong giao tiếp cũng như các vấn đề thường ngày trong cuộc sống. Mẹ cũng buồn tôi nhiều chuyện. Khi bước vào tu luyện mẹ tôi không thích và nói nhiều câu khó nghe, tôi rất khó chịu. Nhưng tôi nghĩ “sao mình lại thế nhỉ, là người tu luyện sao mình không nhẫn được”. Từ lần sau về quê, mẹ nói gì tôi đều lắng nghe, những việc mẹ làm chưa đúng tôi từ tốn giải thích. Tôi dùng tâm thiện để chia sẻ với mẹ, mẹ cũng trầm tĩnh lắng nghe. Khoảng cách giữa hai mẹ con rút ngắn lại và giờ mẹ tôi cũng bước vào tu luyện. Tu tốt tại công ty Tôi thường hay khó chịu khi người khác làm việc nhẹ hơn tôi. Công nhân làm theo dây chuyền, khi phối hợp không tốt, nhiều người phản ứng khá thô lỗ. Thay vì chịu ấm ức như trước thì nay tôi vui vẻ, luôn mỉm cười với mọi người. Nhiều người chứng kiến có trêu tôi “sao em này hiền thế”, tôi chỉ cười nói “nhịn một tí có sao đâu ạ”. Khi biết tôi là người tu luyện, họ nói “ừ, em này tu được chữ nhẫn hay nhỉ”. Có những người vừa buông lời chửi, nhưng tôi thiện tâm đối đãi, vẫn chào hỏi vui vẻ. Họ cũng ngạc nhiên nhưng dần có cái nhìn thiện cảm với tôi. Chị An và những người bạn công nhân của mình. Công việc của người công nhân vất vả nhưng nhờ hàng ngày chăm chỉ luyện công nên thân thể tôi luôn tràn đầy năng lượng. Tôi chủ động và hoàn thành tốt mọi công việc được giao mà không phàn nàn như trước. Tôi làm việc với một tinh thần hăng say, không biết mệt mỏi. Chị An là một công nhân bình thường nhưng may mắn hơn rất nhiều người vì đã có duyên tu luyện để nhận những lợi ích cả về thân và tâm. Có em nói “chị An tu luyện Pháp Luân Công hình như là rất khỏe đúng không? Em rất ít khi thấy chị ốm vặt “. Tôi đã nói cho em ấy, cũng như nhiều người biết thêm về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, những lợi ích có được khi thực hành tu luyện. Mọi người đều vui vẻ tiếp nhận và có cái nhìn thiện cảm với tôi. 5. Thu xếp thời gian hợp lý để tu luyện Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cần phải đọc sách và luyện công. Năm bài tập luyện công mất 2 tiếng. Còn đọc sách không có giới hạn thời gian, rảnh lúc nào đọc lúc ấy. Để luyện đủ năm bài, cũng giống như bao đệ tử Đại Pháp khác phải đi làm chúng tôi chọn tập sáng sớm. Chúng tôi dậy sớm hơn, 4h sáng luyện đến 6h là xong. Ban đầu dậy sớm khá ngại nhưng dần thành quen. Luyện xong 5 bài công pháp thì cả ngày tràn đầy năng lượng, làm việc không biết mệt mỏi. Có em trong công ty nhận ra “chị An từ ngày tu luyện khỏe ra thì phải, chẳng thấy chị mệt ốm bao giờ”. Đó là lợi ích lớn nhất của tu luyện. Các bệnh của tôi đều đã khỏi, giờ tôi luôn tràn đầy năng lượng làm việc. Công việc tuy bận rộn nhưng chị An vẫn sắp xếp thời gian luyện công hàng ngày. Đọc sách thì tùy theo thời gian mỗi người. Cái chính là tĩnh tâm đọc, đọc nhiều hay ít đều có hiệu quả. Cuốn Chuyển Pháp Luân là cuốn thiên thư, mọi kiến thức nhân loại, vũ trụ đều ở trong đó. Việc đọc sách giúp tôi hiểu ra đạo lý, biết cách tu tâm dưỡng tính nên tôi mới thay đổi được bản thân. Còn việc tu tâm thì không cần thời gian, tu giữa đời thường, thời thời khắc khắc đều tu… Tôi thấy rằng việc tu luyện là tùy duyên. Mỗi chúng ta biết đến Pháp Luân Công, biết môn này tu Phật thì cũng là cái duyên rồi. Cuộc đời tôi thật sự may mắn khi tu luyện Đại Pháp. Tôi trân quý cơ duyên này và cố gắng tu cho tốt. Các bạn đọc câu chuyện của tôi cũng là cái duyên và mong rằng bạn trân quý. Tôi sẵn lòng kết nối, chia sẻ với những ai quan tâm. Số điện thoại của tôi 098 8658231.
Câu chuyện lấy bối cảnh tại vùng Nagasaki. Trong thế giới nơi phép thuật diễn ra trong cuộc sống hằng ngày. Cô bé Hitomi 17 tuổi là hậu duệ của một pháp sư. Từ nhỏ, cô đã mất đi khả năng cảm nhận màu sắc và khi lớn lên, cô không còn chút cảm xúc nào. Bà của cô là Kohaku – một pháp sự vĩ đại – đã đưa Hitomi trở về quá khứ, năm 2018. Tại nơi đây, cô đã gặp người bà của mình khi còn trẻ và những người bạn của bà trong câu lạc bộ. 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13
Phân định giữa đời thường Tác giả Lm. Giuse Võ Tá Hoàng, Lm. Gioan Phêrô Võ Tá Khánh Ký hiệu tác giả VO-H DDC - Mục vụ Linh hướng Ngôn ngữ Việt Số cuốn 2 Hiện trạng các bản sách Mã số 617BC0010771 Nhà xuất bản Đồng Nai Năm xuất bản 2019 Khổ sách 21 Số trang 229 Kho sách Kho B Ban Thần Tình trạng Hiện có Mã số 617BC0010809 Nhà xuất bản Đồng Nai Năm xuất bản 2019 Khổ sách 21 Số trang 229 Kho sách Kho A Ban Triết Tình trạng Hiện có » Thêm vào danh sách tác phẩm yêu thích Đôi lời giới thiệu 9 Lời mở đầu 13 PHẦN 1 GIÁO HUẤN HỘI THÁNH VỀ PHÂN ĐỊNH 25 Phân định trên đường nên thánh 26 Nghệ thuật phân định 33 Phân định cho ơn gọi 42 PHẦN 2 MA QUỶ, PHÂN ĐỊNH VÀ SỰ THÁNH THIỆN 53 I. Ma qủy theo cái nhìn của ĐGH Phanxicô 56 II. Phân định 63 III. Thánh thiện 81 PHẦN 3 THỰC TẬP PHÂN ĐỊNH 93 I. Nói chung về phân định 94 II. Những yếu tố liên quan 100 1. Xây dựng sự bình tâm 101 2. Vạch mặt kẻ lừa đảo 103 3. Điều tốt thật và điều tốt giả 108 4. Cách tác động của hai nguồn lực 112 5. Những quyến luyến lệch 114 6. Lược trích tâm thư “Thiên Chúa đã muốn” 121 7. Biết mình để sống theo ý Chúa 125 8. Xét mình theo kinh tiến đức 133 III. Để nhận rõ ý Chúa trong một vụ việc 136 1. Xem xét làm để chu toàn việc bổn phận 136 2. Xem xét làm để ứng xử đúng trước những tình huống mới 138 3 . Bình tâm để nhận rõ ý Chúa 140 4. Tập nhận rõ các tín hiệu 142 5. Thực tập để nắm vững nguyên tắc 145 6. Áp dụng cụ thể 153 7. Cầu nguyện để nhạy cảm với ơn Chúa 157 IV. Để luôn bén nhạy trước ý Chúa 160 1. Tập xét mình ngay hôm nay 160 2. Phân định trước thử thách 162 3 . Tập sống ý Chúa nơi những việc không tên 166 4. Chúa dạy ta tin cậy và phó thác 171 5. Ánh sáng trên đường lữ hành 175 6. Phát hiện và cắt đứt những sợi tơ 185 7. Hưởng ứng những cuộc thanh luyện trong đêm đen 199 8. Đức Bênêđíctô XVI chỉ ra hướng đi cho một khởi đầu mới 214 9. Đêm đức tin trong lịch sử Hội Thánh 222 10. Tập sống hiện diện với Chúa 229 Ghi chép 230 Một số chữ viết tắt 239
Mạch Ma Thuật. Mạch Ma Thuật 魔術回路, Majutsu Kairo?, Magic Circuit hay Mạch Ma Lực 魔力回路, Maryoku Kairo? là một hệ thần kinh giả trải khắp cơ thể con người và là thứ quyết định xem người đó có đủ tư cách để trở thành một pháp sư hay không. Chức năng thông thường của những mạch này là đóng vài trò như những con đường chuyển hóa Sinh Mệnh Lực 生命力, Seimei Ryoku? thành Ma Lực, nhưng con người đã học được cách kiểm soát và dùng chúng để thực hiện những điều huyền bí. Chúng là thứ kết nối thế giới vật chất với trung giới, vốn là con đường kết nối tới các Đại Nghi Thức nền móng. Nếu ma lực là năng lượng để hiện thực hóa các quy tắc của hệ thống Lý Luận Ma Thuật, thì Mạch Ma Thuật là ống dẫn để chuyển hóa ma lực và truyền thứ năng lượng ấy từ pháp sư sang hệ thống đó. Cơ chế[] Mạch Ma Thuật gắn liền với linh hồn của một pháp sư và đôi khi có thể xuất hiện trên bề mặt cơ thể với hình dạng gần giống như các dây thần kinh. Các trạng thái Mạch Ma Thuật khác nhau của Shirou. Để vận hành Mạch Ma Thuật cần phải thông qua những chuyển động của cơ thể. Vì thế, một số người thường nhầm lẫn rằng Mạch Ma Thuật là một phần của cơ thể. Cấu thành của chúng bao gồm thành phần cốt lõi là những đoạn mạch, và các mối rẽ dùng để nối phần cốt lõi với não bộ. Mạch Ma Thuật không thay đổi theo thời gian và một khi đã bị thương tổn thì chúng sẽ không thể tự hồi phục. Rất hiếm có trường hợp mà Mạch Ma Thuật vẫn hoạt động sau khi cơ thể đã chết. Khi đó, cần phải phá hủy não bộ mới hoàn toàn mới có thể dừng được chúng. Chất lượng và số lượng của Mạch Ma Thuật cũng được xếp hạng dựa trên các chữ cái tương tự như Ma Thuật, và kết cấu của chúng cũng đa dạng tùy thuộc vào từng pháp sư. Số lượng Mạch Ma Thuật trong cơ thể mỗi người được xác định ngay từ khi họ sinh ra và không tăng hoặc giảm theo thời gian. Do đó, những người thuộc các dòng tộc pháp sư lâu đời thường sẽ sở hữu Mạch Ma Thuật mạnh hơn. Tuy nhiên, vẫn có thể thay đổi số lượng Mạch Ma Thuật bằng các phương pháp nhân tạo. Một trong số đó là thiết lập một kết nối ma thuật giữa hai pháp sư và vận chuyển Mạch Ma Thuật thông qua nó. Bởi vì Mạch Ma Thuật thuộc về linh hồn nên quá trình cấy ghép cần phải có sự đồng nhất giữa cả thể chất lẫn tinh thần. Nhưng ngay cả khi đó, độ phức tạp và nguy hiểm của nó vẫn tương tương với những ca cấy ghép các bộ phận cơ thể. Ngoài ra, vì Mạch Ma Thuật sẽ trở nên bất ổn nếu bị xáo trộn trong trạng thái đang hoạt động, nên nguy cơ cả hai bên đều tự diệt là không hề nhỏ. Vì những lý do trên, các dòng tộc pháp sư thường không xáo trộn đến Mạch Ma Thuật của những thành viên khi họ còn sống, mà thay vào đó cố gắng tăng số lượng Mạch Ma Thuật cho các hậu duệ của mình. Nhưng nên nhớ rằng, số lượng không phải là tất cả, bởi vì chất lượng và độ chuẩn xác cũng là một yếu tố quyết định đến sức mạnh của Mạch Ma Thuật. Điển hình như dòng họ Aozaki nổi tiếng với những pháp sư sở hữu số lượng Mạch Ma Thuật tuy ít, nhưng có chất lượng tuyệt hảo. Trong khi đó, dòng họ Barthomeloi lại sở hữu Blue Blood, một hệ thống Mạch Ma Thuật quý phái với số lượng vượt trội. Một người bình thường không thuộc về các dòng tộc pháp sư thường hiếm khi sở hữu một Mạch Ma Thuật. Nếu có, họ sẽ được xem là một thể đột biến. Mặc dù Kotomine Kirei được sinh ra cùng một Mạch Ma Thuật không thuộc về dòng họ mình, ông lại không phải là trường hợp đột biến. Bởi vì Mạch Ma Thuật đó là phần thưởng của bí tích thánh hội giành cho Kotomine Risei, cha của ông, vì những năm tháng phục vụ tận tụy. Mạch Ma Thuật, dù vậy, vẫn là một thứ vốn không thuộc về cơ thể con người, nên chúng sẽ gây đau đớn và tê liệt cho phát sư mỗi khi được kích hoạt. Không mấy người sở hữu chúng và số lượng Mạch Ma Thuật trong cơ thể người thường là gần như bằng không. Ngoài ra, việc sử dụng Mạch Ma Thuật cũng khiến cho nhiệt độ trong cơ thể pháp sư tăng lên. Trong Cuộc Chiến Chén Thánh lần thứ tư, Kiritsugu Emiya đã lợi dụng điều này để phát hiện các Master đối địch bằng kính dò nhiệt. Mạch Ma Thuật sẽ được "khai mở" sau khi ma lực chảy qua chúng lần đầu. Kể từ đó, người sử dụng có thể tự do kích hoạt chúng bằng một công tắc tinh thần. Thứ tượng trưng cho công tắc đó có thể khác nhau tùy vào mỗi pháp sư. Emiya Shirou tưởng tượng nó như việc bóp cò súng. Trong khi Tohsaka Rin lại liên tưởng đến việc tự đâm dao vào tim mình. Ngoài ra, một số người chỉ có thể kích hoạt công tắc này dưới những điều kiện nhất định, như là tự gây thương tích cho họ hoặc cảm thấy bị kích thích. Trước Cuộc Chiến Chén Thánh lần thứ năm, Shirou Emiya nghĩ rằng cậu cần phải "xây dựng" một Mạch Ma Thuật mới mỗi lần muốn thực hiện ma thuật. Cứ mỗi lần như thế, cậu lại tạm thời và vô tình biến đổi một phần dây thần kinh của mình thành các Mạch Ma Thuật. Quá trình đó vô cùng nguy hiểm, vì nếu thất bại cơ thể của cậu sẽ bị liệt dần từ bên trong. Và ngay cả khi thành công thì sự đau đớn mà nó mang lại cũng không khác gì đặt một thanh thép nóng vào cột sống. Ban đầu, cả hai người dạy ma thuật cho cậu Kiritsugu và Rin đều không chú ý đến thói quen này. Vì thế, sau khi Mạch Ma Thuật bẩm sinh thật sự của cậu được "khai mở", hệ thần kinh của Shirou Emiya trở nên nhiễu loạn vì phải tiếp nhận nguồn năng lượng quá lớn. Khác với người thường, Arturia sở hữu một Lò Tâm Ma Thuật 魔術炉心, Majutsu Roshin?, Magic Core thay vì Mạch Ma Thuật nhờ vào dòng máu rồng của mình. Công suất của nó lớn hơn Mạch Ma Thuật của bất kỳ con người nào. Nếu như cơ thể của một pháp sư là một cỗ máy sản sinh ma lực, thì Lò Tâm Ma Thuật của Arturia có thể được xem là một nhà máy sản sinh ma lực. Những vật tương tự như Sách Phép Prelati Bảo Khí của Gilles de Rais có một Lò Ma Lực 魔力炉, Magical Energy Reactor? giúp cung cấp cho người sử dụng chúng một nguồn ma lực gần như vô hạn. Những sinh vật như Lugh Beowulf và Arcueid Brunestud sở hữu Hồi Quy Thần Đại 神代回帰, Regression to the Age of Gods? một phiên bản cao cấp của Mạch Ma Thuật, cho phép họ tạo nên những phép màu cổ xưa hơn cả Ma Pháp trên Trái Đất. Hồi Quy Thần Đại cũng có hệ thống xếp hạng tương tự như Mạch Ma Thuật với hai thước đo chất lượng cho biết mức độ phi thường của những phép màu đó so với hiểu biết của loài người, và số lượng cho biết phạm vi ảnh hưởng của nó với môi trường xung quanh. Tuy có kết cấu tương tự như Hồi Quy Thần Đại, các Khiển Sứ Linh Ploy của Kuonji Alice lại không có xuất xứ từ Thời Đại Thần Thánh nên ta không thể dùng cùng một hệ thống xếp hạng để phân loại chúng. Tham khảo[] Ma Thuật Sinh vật Ác Ma • Doll • Golem • Homunculus • Huyễn Tưởng Chủng • Khiển Sứ Linh • Linh Thể • Loài Người • Loài Rồng • Ma • Ma Cà Rồng • Pháp Sư • Phù Thủy • Thần Linh Cuộc Chiến Chén Thánh Anh Linh • Bảo Khí • Chén Thánh • Đại Chén Thánh • Kỹ Năng • Lệnh Chú • Master • Quy Tắc Thông Số • Servant • Thẻ Bài Trường Phái • Vật Xúc Tác Tổ chức 27 Tử Tông • Cơ Quan Bảo Hộ Chaldea • Giáo Hội • Hiệp Hội Pháp Sư • Tổ Chức Trừ Ma Khái niệm Căn Nguyên • Chiếu Ảnh • Cố Hữu Kết Giới • Danh sách Ma Thuật • Kết Giới • Khắc Ấn Ma Thuật • Không Tưởng Hiện Thực Hóa • Lễ Khí • Linh Địa • Linh Hồn • Lời Phép • Ma Lực • Ma Nhãn Trực Tử Ma Nhãn • Ma Pháp • Đệ Nhị Ma Pháp • Đệ Tam Ma Pháp • Đệ Ngũ Ma Pháp • Mạch Ma Thuật • Nguyên Tố • Siêu Năng Giả • Thần Bí • Thế Giới • Vũ Khí Khái Niệm • Xưởng Phép
Thể Loại Tôn Giáo – Tâm Linh Tác Giả Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm NXB NXB Hồng Đức CTy Phát Hành Chính Thông Số Trang 107 Ngày Xuất Bản 01 – 2018 Xem Giá Bán Trên FAHASA T I K I SHOPEE I. Giới thiệu sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Sống Đạo Giữa Đời Thường “Phật pháp rộng sâu khó nghĩ bàn Trăm ngàn ức kiếp khó tìm cầu Nay con thấy nghe xin trì tụng Nguyên rõ Như Lai nghĩa nhiệm mầu.” Nghĩa nhiệm màu ấy nay được Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm trình bày rất ngắn gọn súc tích nhưng rất dễ hiểu và dễ ứng dụng trong cuộc sống hàng ngày. Chúng con chưa có duyên tu, nhưng lại có may mắn được tiếp xúc và thực hành lời dạy đó. Mới nhận ra mình như có được những viên ngọc sáng trong bầu trời Phật pháp. Thật an lành và hạnh phúc biết bao khi chúng ta được tiếp xúc giáo pháp và các bậc thánh tăng để nhận rõ chân tâm và gieo trồng những hạt giống từ bi, trí tuệ những hạt giống của tình thương yêu và sự hiểu biết đến muôn loài. Thông tin về tác giả Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm. Ngài sinh năm 1930, trong một gia đình nông dân nghèo tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Năm 13 tuổi 1943, Ngài xuất gia tại chùa Quảng Giáo. Ngài đã từng nhập thất sáu năm tại núi Cao Hùng, Đài Loan, đi du học tại Nhật Bản, nhận bằng Tiến sĩ văn học, đảm nhận Viện trưởng Viện nghiên cứu và Phiên dịch Kinh Phật, sáng lập ra Pháp Cổ Sơn… Bằng những nỗ lực không mệt mỏi trong việc đem lại lợi ích cho mọi người, Ngài được coi là một trong bốn vị Hòa thượng nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng nhất tại Đài Loan thời hiện đại. Sau khi xuất gia không bao lâu, do thời cuộc chiến tranh loạn lạc, năm 1949, Ngài đầu quân nhập ngũ, nhằm báo đáp ơn quốc gia, trong thời gian phục vụ quân dịch, Ngài tình cờ gặp Ngài Linh Nguyên lão Hòa Thượng cũng đang phục vụ trong quân đội và được Ngài truyền thọ giáo pháp thiền tông. Sau 10 năm phục vụ quân dịch, Ngài tái xuất gia với Hòa Thượng Đông Sơ vào năm 1959. Tái xuất gia được 2 năm, Ngài quyết định nhập thất, nghiên cứu và hành trì Phật Pháp, trong thời gian nhập thất, Ngài đã hoàn thành 9 tác phẩm quan trọng, làm cơ sở cho công cuộc hoằng pháp sau này như So Sánh Tôn Giáo Học, Giới Luật học cương yếu, Chánh Tín Phật Pháp…. Sau 6 năm miên mật hành trì, Ngài nhận thấy Phật Pháp thậm thâm vi diệu là thế, nhưng người thật sự hiểu được Phật lý thì không bao nhiêu, nên từ đó Ngài phát nguyện hoằng dương chánh pháp, đào tạo Tăng tài, chấn hưng nền học thuật Phật giáo. II. Review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Dưới đây là tổng hợp Review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường của Hòa thượng Thích Thánh Nghiêm. Giúp bạn có cái nhìn tổng quan nhất về cuốn sách mà không cần mất thời gian tìm kiếm. Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi & cập nhật thông tin mới nhất nhé. 1. VIET HUNG review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Làm một fan ghiền các sách của Thầy Thánh Nghiêm, lại một lần nữa tôi nhận được rất nhiều giáo huấn sâu sắc về giáo lý nhà Phật từ cuốn sách nhỏ này. Tôi xin được chia sẻ các ghi chú từ cuốn sách mà tôi tâm đắc ở đây đến mọi người. Trước đây có chị vợ đến cầu xin tôi giúp đỡ, do chồng chị mê nhậu nhẹt, cờ bạc. Mỗi lần anh ta nhậu trở về nhà thì gây ồn ào, không những gà bay, chó chạy trốn mà ngay cả các con cũng sợ khi thấy ba về. Tôi hỏi “Vậy chị có muốn ly hôn không?” Chị nói “Dạ, con hy vọng tìm cơ hội để cứu vãn cuộc hôn nhân và mái ấm gia đình.” Tôi đề nghị chị hãy chí thành tụng hai chục nghìn biến chú Chuẩn đề thì có khả năng chuyển biến tốt. Kết quả, chồng chị vẫn nghiện rượu như ngày nào, chẳng có thay đổi chút nào; ngược lại, chính chị thay đổi. Chị nói, sau khi tụng hai chục nghìn biến chú Chuẩn để thấy tâm mình an ổn, tâm hoàn toàn yên tĩnh thì tâm từ bi và tâm trí tuệ giống như nước suối tuôn ra. Suốt ngày, chị không còn trách mắng chồng nữa, cũng không than thở số phận hẩm hiu, gặp phải ông chồng hung hăng, cờ bạc. Lúc này, chị hết lòng nuôi dưỡng ba đứa con, vẫn bảo các con chấp nhận sự không biết hói cải, ngu si đáng thương của ba. Do đó, mỗi lần chồng chị uống say xỉn về, chị và các con không chạy trốn, cũng không cãi nhau; cả bốn mẹ con ân cần chăm sóc, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng họ. Dần dần, chồng chị biết hối cải, cảm thấy hổ thẹn khi gây ồn ào trong nhà. Bầu không khí trong gia đình chị cải thiện từ từ. Sinh tử phiền não của mỗi người đều phải dựa vào sự tu hành của chính mình mà được giải thoát. Cho dù thân như cha mẹ, anh em cũng không thay thế được; giống như ăn cơm, mình ăn thì mình no, không có ai có thể ăn giúp ai được. Có rất nhiều người nói khoác mà không biết xấu hổ “Tôi làm việc rất trong sạch, ngước lên không xấu hổ với trời, cúi xuống không hổ thẹn với đất, chẳng có việc gì mà phải sám hối.” Tất nhiên ở thế gian có rất nhiều người quân tử làm việc chính đáng, phong thái chính trực; nhưng không thể quên đi đời quá khứ mà không nói đến, chỉ biết khởi tâm động niệm ngay hiện tại. Chúng ta thừa nhận chính mình từ đời quá khứ cho đến ngày nay, trong lúc bất giác phạm rất nhiều sai lầm thì hãy dũng cảm chấp nhận những hoàn cảnh hiện tại. Người bình thường khi gặp hoàn cảnh khốn cùng, thì thường oán trời trách người, trách ông trời không có mắt, không phân biệt thiện ác, không nhận rõ tốt xấu. Kết quả, họ mắc hết sai lầm mất niềm tin là oán ghét đời. Người chịu sám hối thì có thể chấp nhận tai nạn bình tĩnh thản nhiên; vả lại, dựa vào tai nạn mà họ rèn luyện tâm thái càng cung kính, càng khiêm tốn. Cho dù, họ nếm trải vùi dập rất nhiều, nhưng vẫn giữ được tín tâm và từ bi trong tính người. Thực ra, các loại hoàn cảnh của nhân sinh đều là bài học cho chúng ta học tập. Có người giải quyết được nghịch cảnh, nhưng chưa chắc gì giải quyết được thuận cảnh. “Sau khi được làm quan, cưỡi ngựa đi trong mùa xuân, chỉ trong một ngày đã ngắm hết hoa Trường An”. Có rất nhiều người khi nản lòng vẫn thường chịu khó khuyến khích mình, nhưng một khi được thăng quan tiến chức thì sống buông thả, đắc ý vên váo; lời nói, hành động, cử chỉ không có chừng mực, nên tai nạn theo đó mà đến rất nhanh. Cho nên, lúc bình yên phải nghĩ đến lúc nguy hiểm; thành công phải nhẫn, vui sướng cũng phải nhẫn. Nếu như chỉ đóng cửa ngồi ở đó, động cũng không động thì gọi là tu hành? Như thế thì tảng đá, khúc gỗ cũng xem là tu hành; cho nên, tĩnh chưa chắc là thiền, động cũng chưa chắc là không thể học thiền. Nhưng người tu thiền trước phải có nền tảng tĩnh, bằng không muốn tâm bất cứ lúc nào cũng yên tĩnh thì không thể được. Cho nên, người mới tu, trước phải luyện tập ngồi trong yên tĩnh. Dần dần mới có thể ứng dụng phương pháp thiền trong cuộc sống hàng ngày bất cứ lúc nào, nơi nào. Cuối cùng trong bất kì tình huống nào cũng có thể làm cho tâm mình an ổn. Đây là tu hành thực sự. Trên đây, tôi nói phương pháp trong tĩnh, còn về phương pháp trong động, là ở trong hoàn cảnh đối diện tất cả mọi việc, biết rõ nó là gì. Khi người khác ca ngợi, ta không cần phải mừng; khi họ mắng ta, cũng không cần phải buồn. Bởi vì, đây là lập trường của họ, chẳng có liên quan gì đến ta. Chỉ cần ta biết việc này là tốt rồi. Còn về người bị họ mắng có phải là ta không? Đây là vấn đề khác. Nếu như họ mắng đúng thì ta phải hoan hỉ chấp nhận; còn nếu họ mắng sai thì người họ mắng hoàn toàn không phải ta; cho nên không cần phải bị ảnh hưởng do họ. Cũng chính là nói, khi hoàn cảnh khiến cho chúng ta sinh ra hoang mang, bất an thì phải đối diện nó, nhưng không nên cho nó có liên quan đến mình; như thế, dù ở trong động mà vẫn an ổn. Kỳ thực, tôn giáo giúp cho mọi người nhận biết được ý nghĩa và giá trị của mạng sống. Nhận biết điều này thì thoát khỏi nỗi hoảng sợ và lo lắng về sinh tử vô thường. Do đó, khi chúng ta cử hành nghi thức cầu siêu, không chỉ đối với người chết mà còn cho người thân. Nhưng nội dung lễ cầu siêu, hoàn toàn không chỉ là nghi thức mà thôi, nghi thức chỉ là giới thiệu, giúp cho mọi người hiểu rõ cầu siêu là việc quan trọng. Cầu siêu có hiệu quả nhất, không quyết định ở pháp hội nào, tụng bao nhiêu kinh, mà ở nội dung tinh thần Phật pháp, có thực tiễn trong cuộc sống thường ngày. Nếu mọi người buông xả giận dữ, sợ hãi, bất bình; đối xử bằng tâm từ bi rộng lớn đến tai nạn lần này thì người chết có thể buông xả các loại chấp trước ở thế gian, tâm ý khai ngộ sẽ được vãng sanh về cõi Phật. Người nhà cũng được sớm thoát khỏi ám ảnh đau thương và mọi người trong xã hội lại được thoát khỏi uy hiếp sanh tử vô thường, biết rõ sinh mạng hữu hạn, càng làm nhiều việc tích cực thì đời người càng có ý nghĩa. Phần đông người bình thường đều sợ bệnh. Họ tìm đủ mọi cách để trốn tránh nó. Nhưng nhìn theo quan điểm của Phật giáo, khi người bệnh bặng các bác sĩ không chữa được, thuốc thang vô hiệu thì họ hoảng loạn, sợ hãi, chỉ có khổ càng thêm khổ, chẳng giúp được gì. Chi bằng bệnh nhân thanh thản đối diện nó, bằng lòng chấp nhận nó; một khi đối diện nó thì liền buông xả. Điều này giống như cầm trong tay củ khoai lang nóng, muốn bỏ xuống mà không đành, vậy làm thế nào? Đành phải cắn răng tìm cách giữ lại nó; sau khi cầm nó mãi, tay bạn sẽ quen dần, cũng không còn cảm thấy khoai lang nóng nữa, cho nên bỏ xuống hay không bỏ cũng không sao cả. Khi tôi ở Mỹ, có một bà vợ đến tìm tôi khóc lóc. Bà nói “Thưa Thầy! Chồng con đã mất tích hơn nửa năm, nay bổng xuất hiện; anh ra đi không một lời từ biệt, té ra anh đến sống chung với người phụ nữ khác. Con nghĩ anh đã chết, nên tâm trạng con dần dần tìm được sự thăng bằng, không ngờ xảy ra việc thế này; quả là con sắp điên mất, con muốn giết chết anh ta.” Tôi hỏi “Giết chết anh ta rồi, chị làm thế nào? Con cái sẽ ra sao?” “Con mặc kệ, con sẽ dắt con của con đi tự sát luôn.” “Chồng của chị phạm sai lầm, còn chị và con đều vô tội mà?” “Thưa Thầy! Thầy có dạy được chồng con không?” “Chồng chị không đến, tôi không thể dạy được; cho dù chị kéo anh ta đến đây mà anh ta không tin tôi thì tôi cũng không giúp được; nhưng tôi có thể dạy chị xử lý việc này như thế nào. Đức Phật dạy mọi người phải nhắc đến để buông xả’. Cho nên chị phải buông xả tâm giận dữ với chồng. Chị phải dũng cảm gánh trách nhiệm một mình nuôi dạy con cái; lại còn vận dụng tâm từ bi tha thứ cho chồng chị và người phụ nữ kia.” Nghe tôi nói, chị bực bội không chịu “Như thế thì không công bằng, con không bằng lòng; con của con mang họ của anh ta, tại sao con giúp anh ta để nuôi con?” “Lẽ nào con cái không phải con của chị? Anh ta không làm tròn bổn phận người cha, chị cũng không thể không làm tròn bổn phận của người mẹ. Vả lại, thế gian này việc không công bằng, không hợp lý rất nhiều; có người có thể cải thiện; có người không thể nào đoán được, chúng ta không quản lý được họ. Nếu như mỗi người tự quản lý mình tốt, mỗi người đều làm tròn bổn phận thì việc không công bằng sẽ giảm bớt.” Khoa học kỹ thuật phát triển, chẳng qua là nâng cao đời sống hưởng thụ vật chất, tuy nó đem lại cho con người thuận lợi rất nhiều, nhưng cũng làm cho tâm linh con người cảm thấy trống rỗng, khoảng cách giữa người với người càng ngày càng xa. Người ngày nay đều rất bận rộn, nhưng chính vì bận, nên chúng ta cần thời gian rảnh; không nên cho rằng lợi dụng thời gian ngồi thiền, niệm Phật là lãng phí thời gian. Ngược lại, nó có thể giúp chúng ta nâng cao hiệu suất làm việc và sự phán đoán chính xác, đối với sự việc đều biết theo lập trường khách quan. Bằng không, chúng ta vừa bị ngoại cảnh kích động liền đánh mất lập trường khách quan thì quá trình xử lý công việc sẽ sai lầm đủ điều mà tự mình không biết. Thực ra, kiếm tiền hay không kiếm tiền, có một nửa phải nhìn người kinh doanh có nỗ lực hay không; phương hướng đúng hay sai; còn lại một nửa là dựa vào phước báu. Trên thực tế, một người kinh doanh thành công, thông thường ai cũng có một kỹ thuật để dùng người, vẫn có năng lực quyết sách, phán đoán chính xác, nghị lực kiên quyết, quán sát nhạy bén biến đổi thị trường để cân nhắc,… Tất nhiên, phải có phước báu mới làm được. Người có thông minh, trí tuệ mà không có phước báu, giỏi lắm chỉ kiếm được một ít tiền lời. Tôi nói như thế, chúng ta không cần lo tính toán, có tiền lời hay không có lời, mà thuộc về phần còn lại là do có phước báu hay không. Do đó mà giới trẻ không dám tự mình sáng lập sự nghiệp. Thực ra, tôi luôn khuyến khích hoài bão lớn của giới trẻ, nên đứng ra tạo dựng sự nghiệp, nhưng điều kiện trước tiên là phải ở trong phạm vi làm được, sưu tập tư liệu, chuẩn bị tốt. Nếu chúng ta có nắm chắc thành công 50% trở lên thì tiến hành nhé! Cho dù có thất bại cũng làm cho mọi người tâm phục, khẩu phục. Nếu trước khi xảy ra sự việc, chúng ta không dành thời gian sưu tập tư liệu để học hỏi, cũng không tính toán nguyên nhân hậu quả rõ ràng, ngay cả một chút cũng không nắm chắc, chỉ nói mà không làm, thì sẽ tự mình chuốc lấy khổ não vớ vẩn; thế thì không nên oán trời, cũng không được trách người. 2. VIVU review sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Cuốn này tuy mỏng nhưng mình lại đọc rất chậm. Ban đầu đọc đôi khi lơ đễnh cảm tưởng như đang đọc cuốn “Logic học” hồi còn đi học. Đọc chậm, đọc đi đọc lại, nghiệm ra những điều quý giá. III. Trích dẫn sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Trích đoạn sách Sống Đạo Giữa Đời Thường Nếu như chúng ta không phát giác thiên chấp của mình, thì sẽ bị những điều tốt xấu che lấp, cũng chính là cố chấp giá trị tiêu chuẩn của mình là đúng, nên không sợ gì, không cần suy xét hoàn cảnh bên ngoài. Con người sống ở đời thường có rất nhiều phiền não. Tinh thần căn bản của Phật pháp là phải dạy mọi người đoạn trừ phiền não. Đoạn như thế nào? Có rất nhiều phương pháp. Khi chúng ta truy cứu nguồn gốc phiền não thì sẽ phát hiện có một loại phiền não, chính là theo lập trường chủ quan của mình, không thể đổ thừa hoàn cảnh bên ngoài, hoặc người chung quanh đồng ý. Mỗi người đều hi vọng được người khác tiếp nhận, thậm chí hay khống chế người khác; nhưng có rất ít người bằng lòng tiếp nhận ý kiến của người khác, lại không nói được lí do khống chế người khác. Như thế, sẽ xảy ra sự mâu thuẫn, xung đột giữa người với người, giữa người với hoàn cảnh. Có một cặp vợ chồng, sau khi kết hôn nhiều năm, sống rất hạnh phúc với nhau, nhưng vẫn phải li hôn. Khi họ làm thủ tục li hôn, cả hai người đều rất buồn, ngay bản thân họ cũng nghĩ không ra, rõ ràng tình cảm của hai người còn rất sâu nặng, làm sao có thể đi đến tình cảnh này? Nguyên nhân sức khỏe người vợ rất yếu không chịu được gió; cho dù thời tiết rất nóng chị cũng không chịu được một chút gió, chị không chịu được máy lạnh, cũng không chịu được quạt máy, ngay cả cửa sổ chị cũng không dám mở. Nhưng ngược lại, người chồng thì rất sợ nóng, không có máy lạnh thì không ngủ được. Cho nên, mặc dù tình cảm vợ chồng vẫn còn sâu nặng, nhưng họ không thể sống chung với nhau; cuối cùng, đành phải chia tay mỗi người mỗi ngả. Đây là bi kịch của đời người, cũng là việc bình thường của con người. Nếu như chúng ta không thể phát giác thiên chấp của mình thì sẽ bị những điều tốt xấu che lấp, cũng chính là cố chấp giá trị tiêu chuẩn của mình là đúng nên không sợ gì, không cần suy xét hoàn cảnh bên ngoài. Do đó, khi hợp tiêu chuẩn với mình thì khởi tâm ưa thích, còn không hợp tiêu chuẩn thì khởi tâm chán ghét. Tâm phân biệt này chính là nguồn gốc của phiền não. Phật pháp chỉ dạy chúng ta thường quán sát ý nghĩ nhỏ nhặt của mình, đừng bị nó che lấp; bất luận cảnh giới bên ngoài thay đổi như thế nào, nhưng tinh thần vẫn không bị lay động. Như thế thì chúng ta đoạn trừ được phiền não. Quán sát thiên chấp của chính mình …… Trên đây là một trích đoạn hay trong sách Sống Đạo Giữa Đời Thường. Nếu các bạn thấy hay và hữu ích thì đừng quên mua sách giấy để ủng hộ Tác giả và Nhà xuất bản nhé! Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè! Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!
ma thuật giữa đời thường