Truyện ma ngắn Mùa Hoa Cà Phê Cuối Cùng Mùa Hoa Cà Phê Cuối Cùng là một câu chuyện ma có thật ở Tây Nguyên được viết dưới ngòi bút của tác giả Phương Lê. Vì cái nghèo, cái khó mà gây ra biết bao nhiêu chuyện, để rồi cái giá phải trả rất là đắt. Qua giọng đọc MC Đình Soạn chúng ta sẽ được lắng nghe câu chuyện này Giọng đọc: MC Đình Soạn Ngôn Hi đáp, khó chịu, khó chịu muốn chết. Bộ ngực bị cậu thô lỗ xoa nắn, lòng bàn tay cậu chạm tới đầu vú mẫn cảm, mang theo từng cơn tê dại xẹt qua thân thể cô. Phía dưới, cô không chỉ cảm thấy hư không, trống rỗng mà còn rất ngứa. Khi không làm được bài cậu sẽ đấu tranh giữa tự tôn của bản thân và đi tìm trợ giúp, sau đó thất bại một cách lủi thủi đáng thương, thật khiến người ta vừa muốn chòng ghẹo vừa muốn ôm vào lòng. Cậu làm tất cả mọi cách để mang đến niềm vui cho Giang Thiêm. Sung sướng con chim khi được đụ chị họ khi thấy tắm xong. Server #1. Server #2. Bấm chọn SERVER 2 nếu bạn xem phim thấy chậm hoặc không xem được. Một lần nữa, anh em thật sự rất khó để kiểm soát khi xem các tác phẩm của anh ấy. Lần này, bộ phim dựa trên bộ truyện tranh Tất cả truyện ở đây đều tự edit, nên còn nhiều điều thiếu sót mong các bạn thông cảm. Nhà edit sẽ không chính xác 100%. Truyện sẽ được SET PASS để tránh trường hợp bị đưa đi nơi khác nên mong mọi người hãy ủng hộ chính chủ nhé. Vay Nhanh Fast Money. Bóng đêm mùa xuân thật sự rất đêm nhẹ nhàng hoa sau của Cố gia rất yên tĩnh tĩnh đến mức có thể nghe thấy thanh âm gió phất qua Tử Tuấn liên tục nhìn Kiều Tịch Hoàn, lẳng lặng nhìn cô, thanh âm u ám, chậm rãi nói“Chị thật sự đã thay đổi”Không phải lâu rồi không gặp, cũng không phải thời gian 3 năm quá dài, mà là cô gái này đã thay có chỗ nào khác, là dung mạo, hay dáng người, hay cảm giác ?!Anh chau mày, suy nghĩ sâu xa.“Trong tù bị người ta hành hạ quá mức,… Có khả năng nơi này đã xảy ra vấn đề”. Kiều Tịch Hoàn mím môi, chỉ đầu của mình.“Ai đánh?”“Anh sẽ báo thù cho tôi sao?” Kiều Tịch Hoàn hỏi, khóe môi nhếch lên.“Đâu có, tôi sẽ bảo người đó cũng đánh cho tôi một trận, bởi vì biến thành thông minh mà”“….”Kiều Tịch Hoàn trợn trắng mắt“Không nói nữa, tôi vào phòng khách đây, nếu không… tai vách mạch rừng”“Này, chị thật sự không muốn?” Cố Tử Tuấn hỏi cô.“Không” Kiều Tịch Hoàn đứng dậy nói “Chuẩn bị làm vợ đảm, mẹ hiền”“Kiều Tịch Hoàn” Cố Tử Tuấn nhìn theo bóng lưng của cô“Làm dâu cả thật khó!”Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười sao không phải chứ?.Đi vào đại sảnh, vẫn vô cùng náo nhiệt như Tịch Hoàn tùy tiện cầm lấy ly rượu nhấp 2 hớp…Khóe miệng mím môi, mỉm đây, Hoắc Tiểu Khê không có sở thích gì đặc biệt, một là rượu ngon, hai là Tề Lăng lần cô nói như vậy, Tề Lăng Phong đều cau mày, nghiêm trang nói“Anh không phải là đồ ăn thức uống”Bây giờ nghĩ lại, anh ta quả thực không phải là đồ ăn, thức uống!.Thờ ơ uống một ngụm, tâm trạng của cô mới điều hòa một đại sảnh, mỗi người đều có trò giải trí của riêng Tịch Hoàn đi về phía Cố Diệu và Tề Tuệ Phân, lẳng lặng đứng bên cạnh bàCô nghĩ, muốn lấy lòng một người, thì cần phải làm rõ ràng như thế không, làm sao người ta thấy được thành ý của mình?. “Cháu của em, vì sao vẫn chưa tới?.” Cố Diệu nhìn về phía những khách mời trong phòng, hỏi Tề Tuệ Phân.“Lăng Phong có chút việc bận. Buổi chiều nó còn gọi điện cho em, nói chúc anh sinh nhật vui vẻ”. Tề Tuệ Phân vội vàng giải thích.“Hừ” Cố Diệu hừ lạnh, trong giọng nói tỏ ý không vui“Cánh đã mọc cứng cáp rồi, hơi có triển vọng một chút đã tỏ vẻ cao cao tại thượng tự cho mình là đúng”“Sao lại như thế chứ?. Nó bận rộn thật mà”“Cháu của em, em rõ hơn ai hết”. Cố Diệu hung hăng Tuệ Phân còn muốn nói gì, thì khách kính rượu đã đi tới bên nháy mắt, hai người đã khôi phục lại dáng vẻ thân thiết, vừa nói chuyện vui vẻ với khách, vừa cùng nhau đi đến chỗ Tịch Hoàn đứng lại tại chỗ, đột nhiên suy nghĩ đến một đó, khi quen biết Tề Lăng Phong, anh ta nói mình là trẻ mồ côi, hai bàn tay bây giờ, giá trị con người của Tề Lăng Phong không thể so sánh với Cố thị, nhưng hoàn toàn không thua kém bao nhiêu, thậm chí trên phương diện tài sản chỉ có hơn chứ không kém, nhưng mà căn cơ và bối cảnh vẫn mỏng hơn một chút…Cô cắn môi, cố gắng để mình không biểu lộ cảm xúc ra.“Ôi, đây không phải là Kiều Tịch Hoàn sao?.” Phía sau, đột nhiên có một giọng nữ vang quay đầu nhìn cô ta, trang điểm đẹp đẽ, cả người mặc lễ phục màu đỏ rực, khóe miệng cười đến mức giả ai?!. Hẳn không phải là nhân vật quan trọng.“Không nhận ra tôi sao, tôi là Lê Hoan”“Nơi này của tôi từng bị thương…” Kiều Tịch Hoàn chỉ chỉ đầu của mình.“Quả nhiên Ngôn Hân Đồng không có nói dối, Kiều Tịch Hoàn cô trở nên thông minh, biết cách giả ngây giả ngô rồi”. Lê Hoan có chút khoa trương Tịch Hoàn cau mày.“Tin hay không là tùy cô, tôi còn có việc, cứ tự nhiên.” Đối với những nhân vật không quan trọng, Kiều Tịch Hoàn không có hứng thú.“Này” Lê Hoan bỗng giữ chặt tay cô.“Thế nào, bây giờ còn dám uy hiếp tôi ?!” Ánh mắt tà ác của Lê Hoan hung hăng nhìn Tịch Hoàn mím Hoan cười nham hiểm, gằn từng tiếng nói “Một tội phạm giết người còn ở đây giễu võ dương oai!. Cũng không nhìn lại mình xem có làm mất mặt người khác hay không?. Tôi rất hoài nghi vì sao Cố gia còn có thể thu nhận cô. À, đúng rồi, bởi vì cô gả cho đại thiếu gia nhà họ Cố, đại thiếu gia là ai a?. Là đại thiếu tàn tật trong xã hội thượng lưu, nửa người dưới tàn tật, hạ thể còn bị liệt, …”“Bốp”.Một cái tát hung hăng đánh vào mặt của Lê khuôn mặt trắng nõn, trong nháy mắt đã trở nên sưng đỏ một Hoan tựa hồ không tin mình bị người khác tát vào mặt, bụm mặt tức giận ngút trời nhưng vẫn không thốt ra được một lại, trong đại sảnh, tầm mắt của mọi người đổ dồn về phía bên này, nháy mắt cả hội trường đều an tĩnh giây, hai giây, hốc mắt Kiều Tịch Hoàn bỗng đỏ lên, khóc bị đánh còn chưa khóc, đánh người lại khócMọi người dường như đều sửng sờ… Lê Hoan càng cả kinh, không nói nên lời…“Sao lại thế này?” Tề Tuệ Phân đi tới, phong độ của quý phụ nhân, cảm giác áp bách mạnh Tịch Hoàn khóc đến vành mắt đỏ hoe, nói “Mẹ, con không phải cố ý đánh cô ấy, nhưng mà cô ấy sỉ nhục Tử Thần, cô ấy nói Tử Thần tàn tật, là chuyện chê cười trong giới thượng lưu, cô ấy còn nói, Tử Thần bất lực….Con thực sự không nhịn được, liền, liền…”“Kiều Tịch Hoàn, cô không cần ngậm máu phun người” Lê Hoan có chút hoảng hốt, vội vàng giải thích.“Tôi không có nói dối, tôi thề, nếu như tôi nói sai, ra đường sẽ bị xe đụng chết. Mẹ, con biết chúng ta là chủ nhân, nên khiêm tốn, nhưng mà, con thật sự bị chọc tức, rõ ràng Tử Thần không phải như cô ta nói…” Kiều Tịch Hoàn khóc lóc kể Hoan nhìn hai bên một chút, nhìn những ánh mắt khinh miệt trong đại sảnh, thần sắc hoảng hốt“Tôi không có nói như vậy, là Kiều Tịch Hoàn hãm hại tôi”“Vậy cô thề, nếu như cô nói ra đường sẽ bị xe đụng chết, giống như Hoắc Tiểu Khê lần trước vậy, thi thể đều tan rã”. Kiều Tịch Hoàn dùng giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng lại mang khí thế bức Hoan cắn môi, nói không ra một cố của Hoắc Tiểu Khê, toàn bộ Thượng Hải không ai không biết, hình ảnh ở hiện trường… vô cùng thê thảm…Lê Hoan bỗng nhiên im lặng, mọi người vừa nhìn qua đã hiểu mặt Tề Tuệ Phân trầm xuống “Lê tiểu thư, tôi nể tình cô là con gái của Lê lão gia cho nên không muốn so đo với cô, cô tốt nhất nên tự mình biết mình, nói xấu sau lưng người khác, hình như không phải là hành vi của một thục nụ nên có, đêm nay cha mẹ cô không có ở đây, cô về đi, tôi sẽ nói chuyện với cha mẹ cô sau”“Dì à, con…”“Nơi này tạm thời không hoan nghênh cô”. Tề Tuệ Phân ra lệnh đuổi khách rõ mắt của Lê Hoan đỏ người khác đuổi trước mặt mọi người, là một tiểu thư trong giới thượng lưu, là ai cũng không thể chấp nhận Hoan khóc lóc chạy ra ngoài.“Thật ngại quá, chỉ là một chút sự cố thôi, đã quấy rầy đến nhã hứng của mọi người, thật xin lỗi. Nào, mời mọi người tiếp tục” Tề Tuệ Phân cười, khéo léo chào giàu có, đều là những người khéo lát sau, cả đại sảnh đã khôi phục lại vẻ yên tĩnhTề Tuệ Phân dẫn theo Kiều Tịch Hoàn đến chỗ Ngôn Hân Đồng cách đó không xa“Lê Hoan là do con mời tới?”“Con…” Ngôn Hân Đồng không nói nên chí một màn vừa rồi, cũng là do cô cố ý châm ngòi để Lê Hoan đi làm.“Sau này, đừng có giao thiệp với những đám bạn đó, hạ thấp thân phận”. Tề Tuệ Phân hung hăng nói.“Mẹ, về sau con sẽ chú ý”. Ngôn Hân Đồng ngoan ngoãn gật mắt ác ý lại nhìn về phía Kiều Tịch Hoàn, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc Tịch Hoàn, đêm nay bởi vì cô, mà tôi bị chỉ trích trước mặt Tề Tuệ Phân 2 lần!Cô nhớ kỹ đó cho tôi!Kiều Tịch Hoàn tựa hồ cũng không để ý, cười hết sức đúng mực!Có lẽ, cũng còn lần thứ 3 nữa không chừng ?!Bạn nghĩ sao? Sáng sớm, ở cổng lớn đại viện Cố Hân Đồng ôm mặt, hốc mắt hồng hồng nhìn Tề Tuệ Phân, nét mặt vô cùng ủy khuất“Me…”“Đừng gọi mẹ” Tề Tuệ Phân lạnh lùng nói“Tối qua mẹ còn hoài nghi, có phải đã nghi oan cho con hay không?. Nhưng hôm nay xem như đã nhìn thấy bộ mặt thật của con rồi. Ngôn Hân Đồng con có phải chưa uống thuốc hay không, tối qua còn chưa đủ mất mặt sao, sáng nay còn ăn nói lỗ mãng như thế, không chỉ không lễ phép với chị dâu mà còn sỉ nhục anh chồng của mình. Sự giáo dục của con đi đâu hết cả rồi?”“Mẹ, con cũng là…. Cũng bị chị dâu chọc tức thôi, cô ấy cương quyết muốn dùng xe đưa Minh Lộ đi học, mặc kệ Minh Lý và Minh Nguyệt”“Con bé dùng xe đưa con trai mình đi học thì có vấn đề gì sao?. Nói đến thì tức giận, hai đứa con của cô độc chiếm chiếc xe này lâu như vậy, Minh Lộ vẫn tự mình đi bộ đi học, mẹ còn chưa tìm con tính sổ mà bây giờ con còn đóng vai người ác cáo trạng trước sao?” Tề Tuệ Phân hung hăng nói .Ngôn Hân Đồng dường như không ngờ, Tề Tuệ Phân lại thiên vị Kiều Tịch Hoàn như vậy, thậm chí, người từng thương yêu cưng chiều Cố Minh Lý và Cố Minh Nguyệt lại nói ra những lời như khoảng thời gian ngắn, rõ ràng cô ta không tìm thấy bất cứ từ gì để phản bác, chỉ trừng đôi mắt to đầy ủy khuất nhìn Tề Tuệ Phân.“Sau này, xe này sẽ nhường cho Cố Minh Lộ dùng” Tề Tuệ Phân gằn từng tiếng, tựa hồ không cho phép thương lượng.“Vậy còn Minh Lý và Minh Nguyệt thì sao?”“Trong nhà không phải còn một chiếc xe nữa sao?. Sao này bọn chúng dùng xe đó đến trường đi”“Nhưng mà chiếc xe đó không phải sắp hỏng rồi sao?. Huống hồ trong nhà cũng không còn dư tài xế…”“Đến giờ phút này mà con còn cò kè mặc cả với mẹ sao?. Con có tin mẹ sẽ để Minh Lý và Minh Nguyệt cảm nhận cảm giác mỗi buôi sáng phai thức dậy sớm để lội bộ đi học giống như Minh Lộ không?” Tề Tuệ Phân nhìn Ngôn Hân Đồng, không để lại cho cô ta một chút mặt mũi“Về phần lái xe, nếu như không có thì con tự mình đưa đi”Ngôn Hân Đồng mặc dù bất mãn nhưng mà vẫn cắn môi không dám nói thêm gì nữa, chẳng qua là vẫn dùng ánh mắt ác độc đảo qua nhìn Kiều Tịch Hoàn“Mẹ, mẹ không cần bắt em dâu mỗi ngày thức sớm đưa Minh Lý và Minh Nguyệt đến trường đâu, không nói em dâu không làm được ngay cả con cũng cảm thấy không cần thiết. nhất là em dâu còn có chuyện khác phải làm. Như vậy đi, cứ để lái xe đi theo em dâu đưa Minh Lý và Minh Nguyệt đi học, còn về phần Minh Lộ con sẽ mời lái xe khác” Kiều Tịch Hoàn đảm đương vai trò người tốt nói. Cô biết bây giờ Tề Tuệ Phân đang nóng giận, không bao lâu sau nhất định cũng sẽ tìm tài xế khác cho Ngôn Hân Đồng, cô không cần phải so đo với cô ta. Huống hồ, nhìn người lái xe bên cạnh cô ta rõ ràng đã khiếp sợ rồi, nếu để người lái xe này đi theo cô, vì biểu hiện rộng lượng của mình bà ta nhất định sẽ không từ chối, nhưng trái lại sẽ bị người khác đàm tiếu. Đương nhiên, bây giờ Kiều Tịch Hoàn sẽ để cho người khác chiếm tiện nghi, hôm nay xảy ra cớ sự như thế hiển nhiên có liên quan đến người tài xế này. Với người có cá tính có thù tất báo như Ngôn Hân Đồng, không cần cô phải ra tay, thì người lái xe này cũng không có kết cục Tuệ Phân quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn, hình như có chút không tin vì cô còn nói giúp cho Ngôn Hân Đồng, không chỉ cảm thấy có khí phách của một người con dâu trưởng nên có, mặc dù trong lòng nghi ngờ về sự thay đổi bất ngờ của cô, nhưng rõ ràng rất vui mừng, sắc mặt bà khẽ biến một chút “Chị dâu của con đã che chở cho con như vậy, mẹ cũng không muốn nhiều lời, sau này con tự giải quyết cho ổn thỏa đi”Ngôn Hân Đồng vội vàng gật đầu, nhu thuận nói “Cảm ơn mẹ”Tề Tuệ Phân liếc mắt nhìn Ngôn Hân Đồng, không nói gì nữa, quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn, giọng điệu ôn hòa hơn rất nhiều“Mẹ có hẹn đi làm đẹp, Hoàn Hoàn, nếu như con không có chuyện gì làm, thì đi với mẹ, được không?”“Được ạ” Kiều Tịch Hoàn đồng ý.“Vậy đi thôi” Tề Tuệ Phân ý bảo Kiều Tịch Hoàn đi về phía chiếc Roll-Royce đã đậu cách đó không xa.“Mẹ, hôm nay Minh Lộ không có tài xế, chúng ta đưa Minh Lộ đi học trước rồi đi làm đẹp cũng không muộn được không ạ?”“Trễ một chút cũng không sao, đúng lúc đã lâu rồi mẹ cũng không nói chuyện với Minh Lộ, trách nhiệm của một người bà cũng làm không tốt” Giọng điệu của Tề Tuệ Phân hết sưc vui vẻ, hơn nữa còn yêu thương cười cười với khỉ con tựa hồ có chút thụ sủng nhược Tịch Hoàn vội vàng nắm tay khỉ con còn đang ngẩn người bước lên chiếc xe Roll-RoyceNgôn Hân Đồng nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, cả người tức giận đến run rẩy, cô ta hung hăng nhìn người lái xe, thanh âm ác liệt rống giận nói “Đều là chuyện tốt của ông làm đấy, ông lập tức cuốn đồ ra khỏi đây cho tôi, biến càng xa càng tốt, càng xa càng tốt”Người lái xe kinh hãi nhìn Ngôn Hân Đồng, ông ta biết công việc của mình đã bị mất thật giờ ông ta cảm thấy hối hận vô cùng, ban nãy có mắt không tròng, hiện tại rơi vào kết cục như thế này cũng là lẽ dĩ nhiên!“Còn không cút cho tôi” Ngôn Hân Đồng thét chói xe vội vàng rời Tịch Hoàn! Kiều Tịch Hoàn! Dám chống đối với tôi. Cô cứ chờ đó cho tôi!…Kiều Tịch Hoàn đưa Cố Minh Lộ đến trường trước, sau đó cùng Tề Tuệ Phân đi làm Tuệ Phân quả nhiên là người biết hưởng thụ, rất biết cách chăm sóc, thảo nào bây giờ đã ngoài 50 tuổi, nhưng nhìn cũng không khác những quý bà mới 40 đẹp xong thì đi dạo phố, Kiều Tịch Hoàn và Tề Tuệ Phân mua rất nhiều đồ đắt tiền, cuối cùng bước chân ngừng lại ở một khu chuyên bán lễ phục dạ hội cao cấp, Tề Tuệ Phân nói cứ vào xem những mẫu mới trước, nếu như nhìn thấy mẫu nào tốt, thì cứ đặt trước, lần sau khi tham dự tiệc, có thể trực tiếp gọi người chuyển thẳng đến biệt thự, không cần phải mất thời gian đi chọn Tuệ Phân cẩn thận lựa chọn lễ phục dạ hội, cũng như như số tuổi của bà, không được qua loa, tùy ý, có thể không cần quá hoa lệ nhưng nhất định phải có khuynh hướng nội Tịch Hoàn cũng tùy tiện quan sát khắp nơi, nhưng bước chân bỗng nhiên dừng lại ở một chỗ.“Đại thiếu phu nhân thích bộ lễ phục đó sao?. Cô có thể mặc thử?” Lần trước, người phục vụ bị Kiều Tịch Hoàn làm cho hoảng sợ, bây giờ đối với cô rất cung Tịch Hoàn mím môi, chỉ vào một chỗ trống “Bộ lễ phục lúc trước treo ở đây đâu rồi?”“Đã được khách đến lấy đi rồi”. Người phục vụ giải thích “Thật ra bộ lễ phục ấy treo ở đây cũng không may mắn, bởi vì bộ lễ phục ấy là chuẩn bị cho hôn lễ của Hoắc tiểu thư, nhưng cô cũng biết cô ấy vừa mất trong tai nạn giao thông…”“Là Tề Lăng Phong đến lấy đi sao?” Kiều Tịch Hoàn trực tiếp ngắt lời hỏi.“Sao đại thiếu phu nhân lại biết?” Người phục vụ sau khi kinh ngạc mới tự nhiên nói“Cũng đúng, vị hôn phu của Hoắc tiểu thư chính là Tề tiên sinh. Nhưng mà không phải Tề tiên sinh đích thân đến lấy, có lẽ ngài ấy sợ thấy vật sinh tình, trước đây Tề tiên sinh đối xử với Hoắc tiểu thư tốt lắm, từ trước đến nay, tôi chưa từng thấy một người đàn ông nào yêu một người phụ nữ như vậy, Hoắc tiểu thư bỗng nhiên qua đời, Tề tiên sinh hẳn là rất đau lòng, sợ là ngài ấy sẽ không gượng dậy nổi…”Kiều Tịch Hoàn nở nụ cười!Nếu nhìn kĩ sẽ thấy là một nụ cười châm khắc ấy, cười đến mức rơi nước mắt!Tề Lăng Phong, anh nhìn xem, anh diễn xuất thật hay, toàn bộ mọi người trên thế giới đều bị anh lừa gạt. Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Ân Ngận Trạch Thể loại Ngôn tình Tình trạng Hoàn thành Số chương 367 Nguồn Medoctruyenchu Lượt đọc 161,969 Cập nhật 25/08/2021 Một cô nàng xinh đẹp nhưng lại yểu mệnh, bị tai nạn mà chết năm 28 tuổi. xuyên vào một người phụ nữ đang là con dâu cả trong một gia đình thượng danh phận lớn thật nhưng nàng luôn bị xem là ngực to não nhỏ. Đã thế chồng còn bị tàn tật. Còn gì xui xẻo hơn sau xuyên không nữa chăng? Advertisement Last edited 07/08/2021

truyện làm con dâu cả thật khó